KHUYẾT ĐỀ
Mưa đã về đuổi gió chiều nay
Cho mắt ngọc kéo dài thương nhớ
Từng hạt rơi xuống nhiều kích cỡ
Để mi buồn bỡ ngỡ chờ trông
Gió đâu nghe lời ở trong lòng
Cũng quên luôn cánh hồng phơi nắng
Đã tháng Năm phố phường vắng lặng
Em một mình nhớ hắn tương tư
Gió ra ngoài lòng dạ lắc lư
Mưa kéo đến như chừ hoang dại
Lên phố cao đã từng thơ dại
Nhớ những ngày thân ái yêu thương
Gió lang thang những bước lạ đường
Tìm chốn cũ nhưng dường không thấy
Em Cao nguyên sớm mai thức dậy
Vội ra ngoài lên rẫy chờ trông.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment