THẦM HỎI AI VÔ TÌNH
Anh nào đâu hay biết
Phố nhỏ buồn hay không
Bởi nắng vàng mải miết
Soi rọi lên nhánh hồng
Bài tình thơ khe khẽ
Được dạo qua tiếng đàn
Em ru đời rất nhẹ
Lời hay nhất thế gian
Nhành cây cần có lá
Đời như những vòng xe
Khi nhanh và lúc chậm
Như những buổi trăng thề
Hoàng hôn đến bình minh
Em người muôn năm cũ
Đêm nay còn mất ngủ
Bởi thương một bóng hình
Từng giọt nước lặng thinh
Đi qua rồi như vẫn
Đôi khi còn lẩn thẩn
Thầm hỏi ai vô tình.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment