ĐẾN HẠ NHỚ NGUỒN
Nhớ buổi rời xa vạn nỗi buồn
Lâu rồi mắt lệ vẫn trào tuôn
Ve sầu nhắc lại thời xuân mở
Phượng vỹ hoài mong sách vở luồn
Tại bởi vui đùa trong ý nhã
Do vì kết hợp giữa lời suôn
Ân tình thuở ấy như kỳ hẹn
Trở hạ là ta nghĩ đến nguồn.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment