GIẬN HỜN
Nay em hờn gởi giận vào mây
Cho theo gió những ngày nhung nhớ
Cất vào tâm bao lời muốn mở
Ấy giận hờn rồi đó biết chưa?
Trên gác nhỏ một mình thinh lặng
Chiều hôm nay sao vắng thế này
Mong rằng sẽ có một bờ vai
Để dựa vào cho qua ngày đơn lẻ.
Thế mà lại chỉ cơn mưa ghé
Nhìn trời mây chẳng hé môi cười
Giận rồi hết nét xinh tươi
Ghét luôn cái dáng của người đó nha.
Em cất vào hờn giân bâng quơ
Anh về nhé em chờ nơi cửa
Nhớ nha anh chuyện tình muôn thuở
Chớ để chiều lại nhớ người ta.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment