MỘNG NGHỆ SĨ
Một ngày kia bỗng muốn làm họa sĩ
Vẽ non xanh nước biếc tựa thiên đàng
Vác đồ nghề đi dạo bước lang thang
Giỡn với gió đùa nhẹ nhàng cùng nước.
Mỗi sáng sớm vờn áng mây xuôi ngược
Cao nguyên xanh ta đếm bước độc hành
Gói vào hồn những cảnh đẹp long lanh
Kết vần thơ khát khao cùng con chữ.
Xếp những nghĩ suy câu từ đua nở
Thoát âu sầu mà bày tỏ thương yêu
Vẽ bài thơ nhịp trầm bổng dập dìu
Gõ bàn phím hóa thân thành nhạc sĩ.
Nốt đồ rê vàng son và mộng mị
Lẫn mi fa lộng lẫy ý chuyển luân
Đẩy nỗi niềm khơi dậy những bâng khuâng
Làm nghệ sĩ lòng lâng lâng
ai biết.
Ta hóa khờ nên lắm điều tha thiết
Thành nghệ sĩ rồi chẳng biết thanh âm
Vác say mê ta cứ thế lặng thầm
Muốn tỏa sáng luôn ươm mầm nghệ sĩ...
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment