KHI BIẾT ĐỦ
Ai biết mình được phúc
Dẫu trải những buồn đau
Vẫn an nhàn vui vẻ
Dù đá đổ lên đầu
Có người hay ghé lại
Đã gặp ắt là duyên
Lao đao hoặc phước hạnh
Tâm cũng chẳng thấy phiền
Mọi việc luôn trân trọng
Mà khi đã vụt đi
Thì cũng không sầu não
Bởi nào có được gì
Mặc cho nhiều cũng lắm
Tắm phải cởi ra thôi
Ăn vào dư lại thải
Biết đủ ắt đủ rồi.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment