NGHỀ Y
Bác sĩ bao người hiểu được đâu
Ngày qua khổ với việc mưu cầu
Chiều mưa nẻo lạ cơn buồn thấu
Sáng buổi xa nhà nỗi nhớ sâu
Mấy bận lên đường như kiểu mẫu
Nhiều hôm xuống ngõ tựa gian đầu
Vì muôn phận nhỏ cần nơi đậu
Gió bụi dương trần đã cảnh ngâu.
***
Không màng giá lạnh của mùa ngâu
Đã chịu niềm vui ở tuyến đầu
Khổ cực sao làm đau cái nẫu
Ghen hờn chẳng ngại vướng chiều sâu
Cùng bao tĩnh lặng nào mong thấu
Với những sầu riêng hổng đợi cầu
Khắc hiểu nghề y là nghĩa hậu
Vuông tròn bổn phận có hờn đâu.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment