NỖI NHỚ DỊU DÀNG
Những buổi chiều em lang thang trên phố
Và lắng nghe hạnh phúc gõ tim mình
Ngọn sóng bơ vơ tìm hoài chỗ trú
Trăng khuyết lại đầy mà vẫn lung linh
Em lang thang giữa miền quê ấm áp
Tiếng côn trùng hát nhạc tình mấy câu
Đôi bờ cách xa nhớ về một nửa
Ngắm bóng hình em in đáy cốc sâu
Ta cách nhau giữa đại dương sâu rộng
Những đêm buồn nghe giọng hát say mê
Bỗng nhớ thương cái khung trời mùa hạ
Có bước chân em hai buổi đi về
Nay lá vàng rơi làm cây cằn cỗi
Giọt lệ trang đài lấp những mông mênh
Mỗi đêm khi giật mình rồi tỉnh giấc
Chiếc bóng đơn côi ôm ấp thân hình
Chiều một mình đi lang thang trên phố
Nhớ thương không theo năm tháng nhạt nhòa
Những đêm trăng trở về trong hồi ức
Nhớ quê nhà đang ở phía trời xa
Nhớ thương ơi hãy đến nhiều hơn nữa
Để con tim ôm cảm giác ngọt ngào
Theo tháng năm tình như một kho báu
Xóa cô đơn giữa tháng ngày chênh chao...
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment