Monday, July 17, 2023

Truyện ngắn 1 CHUYỆN CUỐI TUẦN P1 BQT

Truyện ngắn
CHUYỆN CUỐI TUẦN

#ngontinhdct

Có một anh Giám đốc tên là Minh Quân đi họp ở một tỉnh xa tận ngoài Bắc với cô thư ký riêng, Đăng Huyền, và anh phụ tá, Đinh Mạnh. Họ mướn một khách sạn và ở phòng gần nhau. Phòng anh Giám đốc ở trong cùng. Nên nếu muốn đi ra ngoài, anh phải đi ngang qua phòng của anh phụ tá và cô thư ký. 
 
Tối hôm đó, trong khi cô thư ký và anh phụ tá ở lại khách sạn để lo sổ sách và chuẩn bị cho buổi họp của ngày hôm sau, thì Ngài Giám đốc đi ra ngoài, xuống quán bar. Trong lúc ngồi nhâm nhi ly rượu đỏ, chàng địa (nhìn) qua bàn bên và thấy một người con gái thiệt đẹp ngồi đó một mình. Chàng nhìn cô gái ấy với ánh nhìn say mê đắm đuối. Cô gái kia cũng liếc mắt đưa tình khêu gợi. Sau chừng khoảng mười phút chàng Giám đốc mang ly rượu của mình qua và xin phép được ngồi chung với người đẹp. Nàng chẳng thèm trả lời, mà ngay lập tức đưa bàn tay trái lên và thò tay vào túi xách lấy ra chiếc nhẫn cưới đưa lên trước mặt chàng rồi đeo vào ngón áp út của bàn tay trái. Chàng Giám đốc cười và cũng cho tay vào túi quần rồi lấy ra chiếc nhẫn cưới đeo vào ngón áp út của bàn tay trái của mình. Thế là cô nàng xinh đẹp lập tức gật đầu đồng ý để chàng Giám đốc ngồi chung bàn. Khi ngồi xuống, chàng bèn thả dê và nói rằng:
”em đẹp lắm. Em tên gì vây? Nãy giờ anh để ý thấy có rất nhiều đàn ông đến đây làm quen với em nhưng em đều từ chối, anh thật hân hạnh.” 
Nàng mỉm cười gật đầu. Và hỏi:
”anh đã có gia đình?” 
Rồi tiếp:
"em tên là Thu. Thu của mùa thu, của mùa lá rụng, buồn ảm đạm."
Chàng đáp:
”Đúng vậy.” 
"Còn em?" 
Anh giám đốc hỏi.
"Em cũng vậy." 
Cô gái trả lời.
 
Chuông điện thoại reo, chàng lấy phone ra, xin phép đi trả lời điện thoại. Đó là phone của cô thư ký gọi để kiểm tra xem anh chàng Giám đốc hào hoa đẹp trai có ở trong phòng hay không. Chàng Giám đốc nói rằng anh đang ở trong phòng, nhưng cô thư ký nói sao em không nghe tiếng chuông cửa phòng trong điện thoại. Vì vậy chàng bèn đến xin lỗi người đẹp và hứa sẽ trở lại trong vòng mười phút. Chàng bắt đầu chạy về phòng mình để gặp cô thư ký. Cô thư ký muốn anh Giám đốc của mình phải vào phòng ngủ để ngày mai đi họp. Chàng đành giả bộ nghe lời. Sau đó chàng ta lén mở cửa đi ra nhưng gặp ngay cô thư ký ngồi chắn ở hành lang, đành quay vô. Một lúc sau chàng ta trốn vào chiếc xe đẩy của một anh Housekeeping để thoát ra ngoài chạy xuống quán bar nơi cô gái đang ngồi chờ. Đến nơi thì chàng Giám đốc thấy cô gái ấy đang ngồi cạnh một người đàn ông khác. Người đẹp nói anh đã trễ năm phút. Chàng Giám đốc xin lỗi, bèn hỏi người đàn ông kia là ai. Người đàn ông kia trả lời anh ta là bạn trai của cô gái ấy. Sau câu trả lời của anh này, hai người cùng lúc đưa bàn tay đeo nhẫn lên, người đàn ông kia hiểu ý, đứng dậy, xin lỗi và rời bàn. 
 
Hai người tiếp tục chuyện trò, hẹn nhau lên phòng chàng. Trong khi đó cô thư ký được anh phụ tá báo rằng anh Giám đốc không có ở trong phòng. Cô ấy tức điên người lên, chạy đến phòng Giám đốc, bấm chuông, gõ cửa, nhưng không có tiếng trả lời. Cô bèn đi xuống lobby thì bắt gặp Giám đốc của mình cặp tay cùng cô gái khác lên phòng khách sạn. Cô thư ký chạy vội về phòng mình để tìm cách ngăn cản cuộc mây mưa sắp diễn ra của chàng Giám đốc. Một lúc sau, cô chạy xuống lobby với cái khăn tắm quấn ngang mình, nói với tiếp tân là cô đã quên chìa khoá trong phòng rồi xin cái mới mà số phòng là số của Ngài Giám đốc của cô. 
 
Trong lúc nầy trong phòng anh Giám đốc, chàng và nàng đang chuẩn bị một cuộc mây mưa. Chàng ở ngoài hít đất, so bắp tay, còn nàng ở trong phòng tắm thì xịt dầu thơm, sửa soạn tóc tai, nâng ngực. Nàng đi ra. Chàng bèn ôm hôn nàng. Hai người hôn nhau đắm đuối. Chàng bế nàng lên giường, thế là những gì còn lại trên cơ thể của hai người đã được trút xuống. Trong lúc chàng và nàng đang chuẩn bị vào giai đoạn quan trọng thì cửa phòng bật mở, …… cô thư ký chạy vào với khăn tắm quấn ngang người. Cả ba đều sửng sờ. Nàng hỏi chàng:
”Cô nầy là ai, tại sao có thể vào phòng anh, và tại sao cô ta chỉ quấn trên người một chiếc khăn tắm?” 
Chàng Giám đốc giải thích đó là cô thư ký của anh, nhưng nàng không tin. Lúc đó vì không còn mảnh vải che thân, nên nàng đành chịu ngồi đó. Cô thư ký bắt đầu giải thích:
” tôi là thư ký của anh ấy. Tôi không ngờ rằng anh lại làm như vậy. Tôi đã thường thấy anh nhắn tin với vợ, tôi đã biết rằng anh rất yêu vợ và chung tình. Tôi rất ngưỡng mộ chị ấy, lấy anh làm tiêu chuẩn chọn chồng cho tôi. Nhưng hôm nay, mọi hình tượng về anh đã hoàn toàn sụp đổ. Tôi vô cùng thất vọng, cũng không tin vào đàn ông nữa. Anh là đồ hèn mạc, đồ phản bội.”
Cô thư ký mắng xối xả vào Giám đốc của mình và giật cái điện thoại để gọi báo cho bà Giám đốc biết chồng bà đang ngoại tình. Điện thoại cần mật mã. Cô hỏi số mật mã. Ngài Giám đốc không trả lời mà nàng trả lời thay làm cho cô thư ký tức điên lên và nói :
”Cho đến hôm nay tôi vẫn chưa biết được số mật mã của anh ấy, cô mới quen với anh ấy mà đã biết số mật mã rồi.” 
Sau khi mở mã số điện thoại, cô thư ký bèn bấm số để gọi cho bà Giám đốc. Một sự ngạc nhiên vô cùng. Điện thoại của nàng đổ chuông. Cô thư ký chẳng hiểu chuyện gì thì lúc nầy chàng Giám đốc mới tức giận và quát: 
“Hôm nay là kỷ niệm ba mươi năm thành hôn của chúng tôi, đây là vợ tôi. Chúng tôi đã làm như mới lần đầu quen biết nhau và hẹn hò với nhau. Chính cô đã quấy rầy chúng tôi. Cô hãy cút ra khỏi phòng tôi ngay và ngày mai đừng đến làm việc nữa.” 
Còn nàng thì rất lấy làm vui vì biết rằng bên cạnh chồng mình có một cô thư ký nhiệt tình và không ưa ngoại tình. Nàng bèn nói: 
“Thôi anh cũng đừng giận làm gì. Cũng chỉ vì cô ấy lo cho chúng mình thôi. Chị cám ơn em nhé, thôi em về phòng đi.” 
Chàng Giám đốc vẫn còn giận và quát: 
“Hãy cút đi.” 
Lúc nầy anh phụ tá mới chạy vào xin lỗi ông bà Giám đốc và dẫn cô thư ký đi về phòng…..
 
Câu chuyện kết thúc tại đây. Tuỳ mọi người suy nghĩ diễn biến tiếp theo hé.

Câu chuyện nầy được mang tên “Kỷ niệm Ba Mươi Năm Ngày Thành Hôn”
 
Quốc Thái


No comments:

Post a Comment