HẠT MƯA CHIỀU
Ta ngồi đếm mốc thời gian
Bỗng dưng số tuổi nhập nhằng hiên ra
Chợt nghe thân thể như già
Dòng đời trôi nổi phong ba lắm lần
Trải qua mấy cuộc gian truân
Niềm tin cũng có bâng khuâng đủ điều
Đan tay hứng hạt mưa chiều
Gom về ký ức chắt chiu giữa đời
Năm tháng cứ lạnh lùng trôi
Tuổi thì chồng chất đầy đôi gánh đời
Bao người rời bỏ cuộc chơi
Lắm kẻ tiếp tục đầy vơi đợi chờ
Gởi lòng vào mỗi bài thơ
Hầu mong xoa dịu vết mờ tháng năm
Lỡ làm một kiếp thân tằm
Trên đường cõi tạm...nhọc nhằn thế nhân...
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment