Monday, July 17, 2023

Truyện ngắn 2 BÍ MẬT CỦA GIÁM ĐỐC QUÁN P2 HMT

 Bí mật của giám đốc Quân.

( viết tiếp câu chuyện cuối tuần của anh Bảo Quốc Thái )


Trở về căn phòng của mình Đăng Huyền cứ thao thức mãi, cô không tài nào chợp mắt được dù ngày mai có cuộc họp quan trọng cần phải chuẩn bị thuyết trình sớm. Hình ảnh giám đốc Minh Quân và người đàn bà ấy quấn vào nhau cứ mãi lẩn quẩn trong đầu cô. Huyền không hiểu chuyện gì đã xảy ra, mọi thứ giống như một cuốn phim đang trôi chậm mà đạo diễn cứ loay hoay với những tình tiết rắc rối khiến người xem hoang mang vậy.


Nhớ ngày đầu tiên bước vào phòng giám đốc để đợi phỏng vấn, Huyền đã bị ấn tượng bởi cách bài trí của căn phòng, ánh sáng vàng từ chùm đèn treo cách điệu trên trần nhà làm cho căn phòng trở nên ấm cúng, ngay chính giữa bức tường lớn đối diện cửa ra vào là bức tranh một người đàn bà khỏa thân nằm bên cạnh một đóa hoa hồng rất đẹp, bức tranh toát lên vẻ thanh tao làm cho cô cảm giác đây không phải là phòng làm việc mà nó là một phòng tranh đầy chất mỹ thuật. Phía sau lưng chiếc ghế ngồi giám đốc là một dãy tủ, trưng bày vài quyển sách và một số đồ lưu niệm trong có vẻ rất hoài cổ. Cô có ấn tượng khá tốt về chủ nhân căn phòng, ít nhất cũng thể hiện sự tinh tế và vẻ đẹp của người yêu nghệ thuật.


"Xin lỗi cô, để cô đợi khá lâu", một giọng nói trầm ấm vang lên làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Huyền. Một người đàn ông cao ráo, dáng vẻ trung niên, lịch lãm trong chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu tím nhẹ, chiếc cravat màu đỏ bạc đô hiệu Pierre Cardin làm nổi bật sự sang trọng và địa vị của ông Giám Đốc. "Dạ, không có gì ạ.", cô trả lời lễ phép cùng với nụ cười khả ái.


Sau hơn một tiếng đồng hồ phỏng vấn, với nhiều câu hỏi nhẹ nhàng nhưng đòi hỏi sự trải nghiệm trong nghề thư ký, điều quan trọng ông Giám Đốc muốn tìm hiểu xem Huyền có phải là người phụ nữ thông minh, nhạy bén và biết nắm giữ bí mật không, kiểu có đánh chết cũng không khai, ngoài ra ông chẳng quan tâm gì nhiều lắm về kinh nghiệm làm việc của cô.


Vậy là cũng đã hơn một năm trở thành thư ký riêng của ông giám đốc. Huyền luôn nhận được sự nể phục và có phần e dè từ đồng nghiệp bởi cô là người duy nhất trụ lại hơn 6 tháng so với tất cả các cô thư ký trước. Giám đốc Quân là người kín tiếng, khó chịu trong công việc nhưng lại dễ dàng trong các mối quan hệ, đặc biệt là với các đối tác nữ. Có nhiều lần Huyền cũng nhắc khéo Giám đốc nên để ý một chút về các hợp đồng với một phụ nữ có tên là Thu nhưng lần nào ông cũng đằng hắng với cô " tôi biết, cô khỏi lo vấn đề này".


Sáng mai là có buổi họp trình bày dự án với người phụ nữ tên Thu đó vậy mà chiều nay Huyền lại thấy cô ta cũng có mặt ở quầy bar với một người đàn ông cao to, lúc nào cũng lăng xăng bên cô. Không tiện chào hỏi, Huyền đứng từ xa quan sát và thấy giám đốc đi về phía người đàn bà,, họ nói chuyện với nhau có vẻ rất thân mật, không như là một đối tác. Huyền thấy mình nên cảnh giác và tìm mọi cách để họ tránh xa nhau trước khi cuộc họp quan trọng ngày mai bắt đầu.


Tối đến cả nhóm ăn tối và bàn với nhau về công việc sáng mai, xong việc mọi người chia tay nhau về phòng. Cảm giác bất an cứ lẩn quẩn trong đầu, Huyền thấy không an tâm khi để giám đốc một mình, cô nhấc điện thoại gọi thì rõ ràng Quân không có mặt trong phòng, Huyền sực nhớ khi đi vào hành lang khách sạn về phòng, cô có thấy bóng dáng một người phụ nữ lướt qua, vì ánh đèn mờ và khuất nên cô không nhìn rõ gương mặt người phụ nữ nhưng cái dáng thì có vẻ giông giống cô Thu. Giác quan thứ 6 của người phụ nữ nhạy bén như cô linh cảm thấy điều gì đó không ổn giữa hai người. Mà thiệt ra cô cũng có cảm tình với Quân, sự kiêu hãnh không cho phép Huyền bộc lộ nhưng cô biết mình có một cảm giác là lạ, một chút ghen tuông khi thỉnh thoảng thấy anh cười nói thân mật với những đối tác nữ. Dạo gần đây công việc nhiều, quá giờ trưa nên Quân hay mời cô cùng đi ăn chung quán bà Cả Đọi, nằm cuối con hẻm gần sát bên công ty. 


Ngoài giờ làm việc Quân là một người đàn ông cực kỳ dễ thương, nói chuyện hóm hỉnh và rất ga lăng. Bao giờ anh cũng để Huyền tự quyết định chọn món và lần nào cũng khen cô khéo lựa những món anh thích. Lâu dần thành thói quen, làm việc cùng, ăn cùng và rồi tình cảm phát sinh nhưng chưa ai lên tiếng về điều đó. Họ nhẹ nhàng và chia sẻ với nhau nhiều hơn về quan điểm sống nhưng tuyệt nhiên, anh không bao giờ nói về những chuyện riêng tư của mình.


Trong công ty hầu như ai cũng biết giám đốc là người đàn ông đã có vợ nhưng lại sống một mình, ly hôn hay chưa thì không một ai biết. Có đôi khi Huyền thấy anh ngồi một mình, lấy trong ngăn tủ ra một quyển album lật từng trang xem rất kỹ, rồi lại cất đi, thở dài, ánh mắt chứa đựng điều gì đó rất buồn, xa thăm thẳm. Cô không dám hỏi, chỉ im lặng quan sát và khó chịu trong lòng.


"Vợ tôi, kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi"...ánh mắt giận dữ cùng với những lời nói ấy như dao cứa vào lòng Huyền, chạy về phòng với chiếc khăn quấn ngang người tụt xuống lúc nào không hay, cô không biết mình đang mơ hay đang tỉnh nữa, cô ngã sóng soài trên giường, ánh mắt nhìn lên trần nhà vô hồn. Mọi bí mật cũng chỉ mới bắt đầu hé lộ mà cô đã đau đến dường này...


HMT

#ngontinhdct 

P.s : các cao thủ văn chương, thi nhân... viết tiếp câu chuyện huyền bí, ma mị hay hình sự hoặc ngôn tình gì đó đi ạ ( xem bí mật là gì phía sau câu chuyện kỷ niệm ngày cưới)...

No comments:

Post a Comment