ĐÒ CHIỀU
Đò chiều neo đậu bến tịch liêu
Ngày ấy thương em thương thật nhiều
Hai buổi đôi bờ ta gặp mặt
Ngày qua tháng lại bỗng nhiên yêu
Thương dòng sông nhỏ dáng yêu kiều
Đò chở miệt mài một tình yêu
Vầng trăng tỏa sáng như làm chứng
Bến nước cây đa cũng liêu xiêu
Mỗi buổi anh qua bến đò chiều
Hàng em ghé lại chuyện trò nhiều
Em cười khúc khích khi anh tếu
Ngó nét mặt em thật đáng yêu
Hai đứa cùng mơ với mộng nhiều
Mơ mùa phượng vỹ tiếng ve kêu
Và ngày hai đứa cùng chung bước
Năm tháng an vui, khúc nhạc phiêu
Thời gian thắm thoát cứ thoi đưa
Bến vắng con đò, vắng người xưa
Từ dạo em lên xe hoa ấy
Anh chẳng còn qua để đò đưa
Dòng sông đi mãi mãi không về
Bến nước ngày nao cũng tái tê
Góc phố không còn căn quán nhỏ
Con đò buồn tủi khóc đêm về
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment