ANH CỨ NGỠ
Anh cứ ngỡ
Là nàng không có thật
Mà đâu ngờ hương thắm gắn bờ môi
Anh vô tư
Bước chân thời hoang dại
Em mắt buồn vời vợi ngó xa xôi
Anh cứ ngỡ
Tình anh em không thích
Nên mãi chạy theo một bóng không hình
Cho thương nhớ
Long lanh mà ảo ảnh
Có nào hay
Kìa ánh mắt lung linh
Anh cứ ngỡ
Em kiêu sa gót ngọc
Và sợ mình không đủ những yêu thương
Anh không biết
Em như là ánh nguyệt
Cũng chính em, người con gái bình thường
Anh cứ ngỡ
Chỉ cần cho lời nhớ
Là em thôi không còn thấy đơn côi
Con sóng nổi
Buớc chân buồn vươn lối
Đêm mưa buồn những dòng lệ vụt trôi
Anh cứ ngỡ
Bao đêm rồi vẫn ngỡ
Bóng hình em qua ánh mắt nụ cười
Quốc Thái
Họa TA CỨ NGỠ của TT
No comments:
Post a Comment