XUÂN QUA HẠ ĐẾN
Xuân qua rồi đến hạ
Cơn gió chiều mênh mông
Đi qua những cánh đồng
Cánh diều xinh thơ mộng
Những đám mây ở trên không
Ánh nắng khoát lên chiếc áo vàng rực rỡ
Có em xinh dường như mắc cỡ
Hoa bên đường hớn hở chào em
Buổi chiều về có chút gì vấn vương
Em đếm bước trên đường về phố nhỏ
Tiếng chim đùa vui đây đó
Và anh chàng đứng chờ để ngỏ lời yêu
Tiếng em cười bay theo gió
Nhánh hoa hồng đỏ đong đưa
Ngoài sau những tán dừa
Giữa trưa hè đùa giỡn
Khi hết xuân là đất trời vào hạ
Thêm một mùa ta đã xa nhau
Nỗi nhớ theo năm tháng dạt dào
Em mắt ngọc hôm nào vẫn thế
Gom tất cả kết thành bài thơ
Để dệt nên ước mơ muôn thuở
Mùa hạ ơi muôn đời vẫn nhớ
Tiếng ve sầu nhắc nhở ngày xưa.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment