EM SƠN NỮ
Một chiều lang thang trên con phố nhỏ
Nét trang đài yêu dấu của miền quê
Ở trên nương vừa xong việc đi về
Dáng xinh đẹp không thể chê đâu được
Em sơn nữ trông có nhiều mộng ước
Nét hiền khô chân nhẹ bước trên đường
Nghe quanh mình những nhạc khúc du dương
Nghe người bảo em lên nương mỗi sớm
Có những lúc em ngồi bên hàng khóm
Mắt u buồn như thắm đượm nhớ nhung
Dẫu hồn nhiên theo năm tháng đi cùng
Nhưng có lúc em lại buồn vô cớ
Ta đã gặp người em của một thuở
Tuổi trăng tròn với trăm nhớ nghìn thương
Tiếng yêu kia theo năm tháng như dường
Luôn ấp ủ trên má hường diễm tuyệt.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment