TÌNH KHÚC THƠ
Em hứng những giọt mưa
Rồi gom thành niềm nhớ
Giấc mơ em rạng rỡ
Như ánh nắng trời Đông
Em nhặt cành hoa hồng
Em nhẹ buông mái tóc
Khoe dáng em ngà ngọc
Gởi về người phương xa
Em chở một giỏ hoa
Kết vào từng hơi thở
Gởi hết về nơi đó
Anh nhớ đừng có ghen
Em muốn gió lên thềm
Khoe màu xanh của lá
Tình yêu em hơn cả
Không sợ nỗi khổ đâu
Đại dương dẫu có sâu
Nếu tình nên duyên nợ
Em gom vào nhung nhớ
Thành bài thơ thiết tha
Mỗi buổi chiều đã qua
Dù yêu xa vời vợi
Một lòng em quyết đợi
Viết thành khúc tình thơ.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment