BỤI VÀ TÓC
Bụi Tóc hai phương trời xa lạ
Vừa gặp nhau quấn cả thân mình
Mặc người đời có rẻ khinh
Bụi Tóc luôn vẫn bóng hình mà thôi
Bụi và Tóc liên hồi quấn quít
Mỗi ngày đêm là xích lại nhau
Như uyên ương thắm má đào
Như cá với nước không sao tách rời
Tóc từ đầu tóc rơi xuống đất
Bụi từ xa ngây ngất tóc xanh
Tóc se nên sợi chỉ mành
Vòng tay của Bụi ngọt lành hương yêu
Bụi bên Tóc mặc chiều hay tối
Mặc người đời chặn lối yêu đương
Bụi Tóc vẫn một con đường
Dù vào ngỏ hẹp thê lương cũng đành
Bụi với Tóc duyên xanh muôn thuở
Dẫu xa xôi cách trở vẫn tìm
Tình như đã thắm vào tim
Nên Bụi và Tóc liền chìm đắm mau
Tóc mê đắm dạt dào tình Bụi
Bụi say men từ buổi gặp nhau
Nên Bụi Tóc kết chặt vào
Và cùng sang sẻ ngọt ngào đắng cay
Bụi và Tóc tình hay như thế
Nhưng làm người không thể đặt vào
Độc thân thì sẽ không sao
Gia đình đã có dừng mau tình ngoài
Người tu dưỡng tịnh hoài tâm trí
Niệm di đà biết nghĩ đúng sai
Lăng nhăng tình ái đêm ngày
Tức là tự chuốc tiếng tai vào mình
Thơ với thẩn anh minh tỏa sáng
Cúi, đội, quỳ nông cạn đó nha
Nhứt là đồ của người ta
Cứ luôn bợ, đội thật là đáng khinh
Làm người chớ u minh mê muội
Không trăng hoa mây suối bên đường
Đừng mượn thơ vẽ yêu đương
Đừng mang cái chữ thành phường mua vui.
Quốc Thái
Cảm tác khi dọn dẹp nhà cửa luôn thấy bụi và tóc cứ bện vào nhau, làm cho tui nghĩ đến những ông bà đã ngoại tình còn làm thơ âu yếm, quấn quít .... rồi tung lên mạng xã hội để mọi người chứng kiến cái sự đồi bại của mình mà cứ ngỡ là hay.
No comments:
Post a Comment