NGÀY THÁNG NĂM
NGÀY sầu lệ đổ ướt hoen mi
BUỒN lắm người ơi viết được gì
THÁNG đợi con thuyền xa bến mộng
NHỚ về thuở ấy buổi chia li
NĂM ngón tay thề giữ được chi
CÔ phòng lặng lẽ nỗi đau ghì
ĐƠN phương nghĩ đến duyên tình cũ
HOÀI mất nhau rồi kệ nó đi.
Quốc Thái
* hôm qua nói chuyện với thằng bạn, nó nhắc lại nhiều kỷ niệm, trong đó có một kỷ niệm của NGÀY BUỒN THÁNG NHỚ NĂM CÔ ĐƠN mà bọn chúng tôi hay ghi lên vở hồi học lớp 6 cho đến lớp 9 thay vì ghi: "ngày....tháng....năm...". Và cũng từ câu chuyện với bạn cũ, tôi thêm vào một chữ "HOÀI" để cảm tác nên bài thơ ở trên.
Mời quý bạn đọc thêm bài bên dưới.
NGÀY BUỒN THÁNG NHỚ
NGÀY xưa tuổi ngọc tính ưa hờn
BUỒN ít vui nhiều chẳng thiệt hơn
THÁNG rộng đêm dài xây mộng ước
NHỚ thương bạn cũ áo vai sờn
NĂM năm cách biệt hết keo sơn
CÔ độc mình tôi mang tiếng đờn
ĐƠN lẻ đêm về căn gác lạnh
NGÀY BUỒN THÁNG NHỚ NĂM CÔ ĐƠN.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment