THƯƠNG ANH
Trời Cao nguyên lộng gió với mây bay
Em sơn nữ sao đẹp xinh vậy đó
Nghe hơi thở rộn ràng bay theo gió
Đưa bút đặt bài thơ viết để trao anh
Mỗi buổi chiều tươi đẹp thật biết bao
Cất nỗi nhớ vào tận cùng khoảng lặng
Đêm đầy sao mà lòng nghe hoang vắng
Nhớ một người em biết để nơi đâu
Có bình minh em ngồi đó thật láu
Mà suy nghĩ phương xa anh khỏe mệt
Gởi yêu thương từng lời những chữ ấy
Là niềm tin mà em đã chờ mong
Rồi hoàng hôn em lại thấy xuyến xao
Bóng hình anh nào hư hao dễ vỡ
Bởi yêu anh bởi cũng vì duyên nợ
Nên mỗi ngày em vẫn chỉ thương anh...
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment