TÌNH TRĂM NĂM
Đi qua đồng cỏ xanh
Nhiều hoa tựa nhung gấm
Gió chiều nay thổi chậm
Cuộc đời nghe nhẹ êm
Có nàng đứng bên thềm
Men nồng hương tình ái
Mùi thơm chiều ngây dại
Vẫn gọi tên một người
Dòng sông đầy lại vơi
Đời hết giông rồi bão
Em nhớ lời anh bảo
Đợi ngày mai anh về
Đường mấy nẻo sơn khê
Xa nhau dù mấy đỗi
Sóng cuồng hay bão nổi
Tình như nước triều dâng
Hồng vàng sẽ đầy sân
Nàng bước qua đồng cỏ
Anh đang đợi ngoài ngõ
Xây cuộc tình trăm năm..
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment