ĐỌC THƠ
Đọc thơ rồi anh bỗng thấy ngơ ngơ
Nên mỗi tối thường gởi mơ nơi ấy
Có những lúc nghe con tim động đậy
Ước một ngày được nhìn thấy dung nhan
Có phải là cái tình đã lây lan
Qua năm tháng đầy chứa chan con chữ
Tình thơ văn bao ngày luôn gắng giữ
Để không hờn không tích trữ buồn đau
Mỗi ngày thơ nghe cảm giác dạt dào
Rồi kết lại gởi vào vần thơ ái
Dẫu xa xôi nhưng lòng đâu có ngại
Mỗi một ngày là xích lại gần nhau.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment