THIẾU EM ANH
Phố nhỏ buồn khi thiếu bóng em anh
Những ngọn đèn màu đỏ xanh thiếu sáng
Bóng hoàng hôn như phủ đi ánh rạng
Bình mình sầu say men chẳng muốn va
Chiều thu về em dạo giữa rừng hoa
Có một người ở thật xa man mác
Nhìn những chiếc lá vàng rơi lác đác
Đọc thơ em mà in tạc bóng hình
Nụ cười hiền cùng ánh mắt lung linh
Khuôn mặt đẹp rất trung trinh khả ái
Dẫu khó khăn vẫn an nhiên tự tại
Mặc những chiều hoang hoải phải đợi mong
Nghe đâu đây tiếng cô bán hàng rong
Nhớ thuở ấy mình đi trong phố vắng
Tiếng nói em tràn về trong sâu lắng
Rồi mai này thành phố có em anh
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment