TÌNH THU
Đã bao mùa, bao mùa gọi là Thu
Ta về chốn lắm sương mù nhung nhớ
Có phải em vẫn hôm nào bỡ ngỡ
Vừa gặp nhau mà lại nhớ như xưa
Chiều Thu về thành phố dưới cơn mưa
Anh ra đi sao vẫn chưa về hỡi
Có biết chăng phố xưa em vẫn đợi
Khi đêm về đưa tay với người xa
Chiều Thu nào chỉ có em và ta
Đêm trăng sáng nghe quen là hơi ấm
Dù sương rơi đã tăng thêm độ ẩm
Gió lạnh về trong đằm thắm yêu thương
Mùa Thu về mùa Thu của tơ vương
Em má thắm đôi môi hường dâng tặng
Cỏ cây kia bỗng dường như đứng lặng
Cho hai người trên sân vắng trao nhau
Rồi Thu nào khi mình chia tay nhau
Anh đã hẹn vài tháng sau trở lại
Cuối mùa Thu em nghe lòng tê tái
Hai chúng mình vẫn xa ngái hai phương.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment