KHÔNG LÌA XA
Một làn hơi thổi vào khung cửa nhỏ
Chứa tình em cả vào đó phải không
Trời có cao và biển có mênh mông
Anh vẫn thấy nghe trong lòng ấm lại
Hai phương trời đâu có còn xa ngái
Bởi tình em đã lan tải trong thơ
Ngày trong tay luôn nhắc nhở từng giờ
Cho tim nhỏ thôi không còn nhung nhớ
Anh sẽ giữ để tình không tan vỡ
Kết duyên rồi đâu ai nỡ xa nhau
Làn môi kia không nên để úa màu
Khiến tình lỡ thì sau này sẽ hối
Rồi ngày kia hai con đường chung lối
Sẽ không còn những đêm tối cô đơn
Giọt lệ thương không còn những tủi hờn
Niềm hạnh phúc đang từng cơn về bể
Ngày mai tới tình nồng hơn là thế
Cõi tạm này ta không thể xa nhau.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment