EM BIẾT KHÔNG
Em biết không mỗi ngày đón bình minh
Là hình ảnh lung linh em gái nhỏ
Cứ xuất hiện ở trong đầu anh đó
Mắt môi cười như mở ngõ lòng anh
Em biết không hình ảnh ở trong anh
Là em gái mộng lành miền sơn cước
Giọng nói em trầm ngâm anh nghe được
Ánh mắt hiền hòa mực thước bao dung
Em biết không mỗi ngày nhớ lung tung
Là nhớ nhỏ nơi vùng xa vời vợi
Là dòng tin mà anh luôn mong đợi
Cùng những lời vui khỏe và ngủ ngon
Em biết không mộng lớn ở mai sau
Là hai đứa chung tay nhau dệt mộng
Để hồn ta hòa vào khung trời rộng
Nghe nắng nô đùa gió lộng yêu thương
Em biết không mỗi ngày cứ vấn vương
Khi anh bước trên con đường đông đúc
Nhịp tim anh như vỡ tan từng khúc
Bởi chúng mình chưa lúc được gần nhau
Em biết không tim anh đã nhói đau
Khi nghĩ đến người nào cùng em đó
Viết vu vơ những lời thơ trong gió
Anh nhìn trời ngó sao nhỏ tìm em
Quốc Thái
Họa bài CÓ KHI NÀO ANH RẤT NHỚ EM KHÔNG của Tuệ Tâm
CÓ KHI NÀO ANH RẤT NHỚ EM KHÔNG
Thơ tình Tuệ Tâm
Có khi nào thức dậy đón bình minh
Anh chạnh lòng nhớ người em gái nhỏ
Có khi nào anh gửi vào trong gió
Lời thì thầm Anh rất nhớ em không ?
Có khi nào anh thấp thỏm chờ mong
Dòng tin nhắn của em từng đêm trắng
Có khi nào lúc hoàng hôn nhạt nắng
Nhớ nụ cười và ánh mắt của em ?
Có khi nào thích giọng nói dịu êm
Rất ngọt lành mỗi lần anh gọi đó
Có khi nào lời yêu còn bỏ ngỏ
Nhưng tim mình đã trao trọn cho nhau ?
Có khi nào anh mộng ước mai sau
Mình bên nhau thỏa khát khao nhung nhớ
Sưởi ấm nhau bằng từng làn hơi thở
Để đông về đừng giá lạnh bờ vai ?
Có khi nào đi dạo phố cùng ai
Nhưng trong anh là nỗi buồn thầm lặng
Phố đông người mà lòng anh trống vắng
Vì chúng mình chưa thể được gần nhau ?
Có khi nào tim anh thấy nhói đau
Bởi hờn ghen nghĩ em bên người khác
Có khi nào giữa màn đêm bàng bạc
Anh nhận ra ngôi sao lạc là em ?
05. 03.2021 Tuệ Tâm
Bài họa
ĐÃ BAO LẦN
Đã bao lần thức giấc trước bình minh
Anh chợt nhớ đến người em gái nhỏ
Rất nhiều lần anh gửi vào mây gió
Lời yêu thương em còn nhớ hay không?
Đã bao lần chẳng hẹn cứ hoài mong
Dòng tin ngắn của em từng đêm vắng
Rất nhiều lần khi chiều buông nhạt nắng
Nhớ thật nhiều,nụ cười,ánh mắt em!
Đã bao lần nghe giọng nói dịu êm
Tiếng ngọt lành ca ngâm thơ anh đó
Mến thương nhiều lời yêu chưa lần ngỏ
Trái tim mình có phải để cho nhau?
Đã có lần anh nghĩ chuyện ngày sau
Anh bên em trọn đời thôi nhung nhớ
Tình sắc son đến khi ngừng hơi thở
Mỗi Đông về không giá lạnh bờ vai!
Đã có lần muốn dạo phố cùng ai
Nhưng tim anh còn nỗi đau thầm lặng
Chuyện ngày xa khiến lòng anh lạnh vắng
Nên chúng mình chưa thể đến với nhau!
Đã có lần con tim nhỏ nhói đau
Bởi mông lung nhìn em bên người khác
Đã có lần giữa sương khuya bàng bạc
Anh nhìn trời tìm sao lạc là em!
Bài thơ rất hay và lắng đọng... anh họa góp vui...
Trần Mô Bin
ANH RẰNG RẤT NHỚ VỀ EM
Sáng dậy thì vui vẻ đón bình mình
Tiếp liền nhớ người hiền xinh bé nhỏ
Rồi nhắn gửi về miền nam theo gió
Với yêu thương em còn nhớ đúng không ?
Thật lòng là anh luôn đợi và mong
Bao đêm nhỉ anh ngóng trông thức trắng
Vì anh nhớ nụ cười xinh màu nắng
Mắt đen tròn huyền diệu chính là em !
Yêu vô chừng hai đứa chuyện dịu êm
Rất ngọt ngào êm đềm bao là chuyện
Giọng líu lo lòng ta đầy quyến luyến
Hẹn tương phùng thủ thỉ nguyện chờ nhau
Em ơi này nghĩ kỹ chuyện mai sau
Rồi cùng kể nói về niềm nhung nhớ
Thật nhỏ nhẹ bằng lời tim hơi thở
Để xa thì không lạnh thấm bờ vai
Cho hỏi nì... em dạo phố cùng ai
Đùa chút nhé... chớ giận hờn đằng hắng
Lúc theo hội thì chớ đừng im lặng
Vì ta thời hiện đang cách xa nhau
Mà đôi lần tim anh thỏang thấy đau
Bởi dại nghĩ lỡ em bên người khác
Rồi anh hát và vin vào lời nhạc
Bởi chỉ nàng vì sao lạc là em !!!
Tuệ Tâm :
Muốn nói rằng : em rất đỗi êm đềm
Là ánh sáng làm đêm thôi u tối
Lời chân chất cách xa không phản bội
Trọn mộ lòng không bối rối đi sai !!!
PvC Van Pham
EM BIẾT KHÔNG
Em biết không mỗi ngày đón bình minh
Là hình ảnh lung linh em gái nhỏ
Cứ xuất hiện ở trong đầu anh đó
Mắt môi cười như mở ngõ lòng anh
Em biết không hình ảnh ở trong anh
Là em gái mộng lành miền sơn cước
Giọng nói em trầm ngâm anh nghe được
Ánh mắt hiền hòa mực thước bao dung
Em biết không mỗi ngày nhớ lung tung
Là nhớ nhỏ nơi vùng xa vời vợi
Là dòng tin mà anh luôn mong đợi
Cùng những lời vui khỏe và ngủ ngon
Em biết không mộng lớn ở mai sau
Là hai đứa chung tay nhau dệt mộng
Để hồn ta hòa vào khung trời rộng
Nghe nắng nô đùa gió lộng yêu thương
Em biết không mỗi ngày cứ vấn vương
Khi anh bước trên con đường đông đúc
Nhịp tim anh như vỡ tan từng khúc
Bởi chúng mình chưa lúc được gần nhau
Em biết không tim anh đã nhói đau
Khi nghĩ đến người nào cùng em đó
Viết vu vơ những lời thơ trong gió
Anh nhìn trời ngó sao nhỏ tìm em
Thơ Bảo Thái
MỘT BÔNG HỒNG TẶNG EM
hoa nở tràn , vui vẻ đón bình minh
một nụ hồng xinh tươi mừng cho nhỏ
ngày của em mây hồng vờn theo gió
ngàn lời ca vang vọng giữa thinh không
tám tháng ba hy vọng đẹp ước mong
lòng khấp khởi bồi hồi trong đêm trắng
ánh bình minh ửng hồng chim gọi nắng
mái tóc bồng bừng sáng ánh mắt em
trong xa xăm thoảng tiếng nói dịu êm
làm giọt nắng cũng ngỡ ngàng trước gió
một đóa hoa kèm lời yêu trong đó
cái lạnh về mong ấm lại bờ vai
xa ngàn trùng giữa đô thị sớm mai
gom thương nhớ kết cánh hoa thầm tặng
gửi về ai giữa mùa xuân xa vắng
nhủ lòng mình hãy cố gắng cùng nhau
cao nguyên buồn mong cái lạnh qua mau
trời trong lại đuổi đi loài chim ác
núi trong mây nắng tràn lên dát bạc
mừng ngày vui riêng một đóa tặng em
MÂY Bỏ Lại Quá Khứ
No comments:
Post a Comment