TIẾNG DƯƠNG CẦM
Tiếng dương cầm đang vang bỗng đứt
Lời sầu bi nghe nhức tâm can
Điệu buồn như thể đang than
Du dương theo gió lời vang cung buồn
Đêm khuya vắng đàn buông thánh thót
Trãi nỗi lòng đã trót nặng mang
Lời như thước ngọc khuôn vàng
Mà nghe sâu thẳm muôn vàn xót xa
Dương cầm trách người quên thệ ước
Lệ tuôn trào làm ướt bờ mi
Từ dạo ngăn cách chia ly
Chúng mình hai đứa như đi mất rồi
Tiếng nhạc có làm trôi đi bớt
Giai điệu sầu chắc chợt sầu hơn
Đường trần lẻ bóng cô đơn
Đàn như nửa trách, nửa hờn chi đây
Quốc Thái
Họa bài NỐT NHẠC SẦU của tg Tuệ Tâm
NỐT NHẠC SẦU
Đàn ai dạo câu thề vội đứt
Nốt nhạc sầu đau nhức tâm can
Nguyệt cầm réo rắt thở than
Đêm khuya tĩnh mịch âm vang điệu buồn
Cung lỗi nhịp đàn buông thánh thót
Trách tim mình đã trót vương mang
Chùng dây tuột mất mộng vàng
Khúc trầm nghẹn đắng lòng càng xót xa
Nốt mi trách người ta quên ước
Đêm mưa buồn ngập ướt khoé mi
Đường tình hai ngả phân ly
Từ đây chia cách người đi xa rồi
Gởi theo gió sầu trôi đi bớt
Đêm mưa buồn bất chợt buồn hơn
Cuộc đời là chuỗi cô đơn
Nốt la như khóc giận hờn ai đây...
Ps: Cảm tác nghe tiếng đàn khuya...15.03 2021
No comments:
Post a Comment