Friday, July 8, 2016

Thơ Tóc em đan võng ân tình, và đoản văn Mái tóc

TÓC EM ĐAN VÕNG ÂN TÌNH
        
                Mượt huyền suối tóc em xinh
                Đan thành chiếc võng ân tình đợi ai ?
                Xuân xa xa gợi những cảm hoài
                Trầm trong tiếng nhạc họa bài thơ yêu
                Đăm chiêu bên ngọn gió chiều
                Anh nơi viễn x cô liêu thiệt thòi !
                Tóc dài ướp bóng trăng soi
                Thiết tha mát dịu sáng ngời tình quê
                Tóc em thơm cả lối về
                Thơ đang dệt mộng bỗng nghe gợi tình
                Ước gì có chiếc võng xinh
                Và hơi nàng th ru mình đêm nay
                Em vui trong gió cùng mây
                Nắng vàng ấm quyện hây hây má hồng
                Ngoảnh nhìn sương núi mênh mông
                Ai đang vui nhộn cho lòng quặn đau
                Thơ anh run rớt từng câu
                Nụ hôn ngày cũ còn đâu x người ?
                Không nghe em nói nửa lời
                Anh lau nước mắt rụng rời ước mơ ...
                           MINH KHOA



 
                                            MA'I  TO'C

 Ông Ba hình nh
ư đã b ln thn dù tui mi ngoài by mươi lăm. Nhiu  khi, ông ngi nhìn v tht lâu ri lm bm:
 " Tôi nh
 ngày xưa tóc bà dài lm, mượt lm kia mà. Sao đ này bc quá, b c hết mt ri." 
Nhng  lúc đó bà cười đôn hu: " Già ri ông ơi. Tóc không bc mi là l đó." 
Bà cười mà ông không cười. Ánh mt rõ ràng mt s nui tiếc.

Đúng là ngày x
ưa bà có mt mái tóc dài tht. Quá khoeo chân và lúc nào cũng đong đưa, đong đưa trên cái lưng thon th
Tri phú cho bà, đã có mái tóc dài li còn thêm cái lúm đng tin nh trên má trái. 
Mi khi cười, khi anh ch0ng đng chết lng mà ngm. Người chết lng nhiu nht là ông Ba, sinh viên khoa ngoi trường đi hc y, 
trước bà ti ba khóa. Thì cũng do ông tơ bà nguyt bày trò nên hai người mi gp nhau  hoài trên sân trường. 
Nói cho có chuyn, thc ra là ông đã nghía được  bà và thích được thy n cười có cái núm đng tin chôn chết my anh si tình như ông.

 H
 đã làm đám cưới bc, ri đám cưới vàng. Nhng đa con khôn ln bay tít mù khơi trên trường đi. 
Nên bây gi đã v hưu trong nhà ch có hai ông bà. Mà kh cho ông, lúc này sao ông c phi nhc đến cái lúm đng tin ca bà. 
Nhưng nhc nhiu hơn là mái tóc. Ông c lm bm: ngày xưa, mái tóc ca bà nó dài có th kê làm gi cho ông ng kia mà.
Hi mi yêu nhau, bà nh không, tôi ly lóc bà qun quanh c tôi và  biu: " Nếu tôi ph bà, bà c ly tóc này mà xiết c tôi nghe". 
Bà chng phi xiết c tôi bao gi vì chng bao gi tôi ph bà, đúng không  nào. Nhưng sao tB 3c bà bc nhiu thế? Bc hết c ri.

M
t hôm ông biu bà: - Bà ơi, tôi đi rng ít ba nghe bà.

Bà nghĩ: già r
i, chc ông nh đến anh em đng đi trong rng xưa. Nhưng sao đi ti my ngày. 
Nghĩ vy, nhưng bà không hi. T xưa đến nay là thế, ông đi và bà không hi. Bà biết có vic ông mi đi. 
Ông chng mun xa bà dù ch mt ngày.

Và ông đi. Vài ngày sau ông v vi m=E 1t bao b ln. Ngh x hơi mt hi, ông mi m bao b, lôi ra mt m cây dây leo. 
Va làm ông va biu: " Hà th ô đó bà ơi. Nó tt cho tóc lm đó. Tôi làm cho bà ung.  Đng lm đó. Ráng nghe bà. Ri tóc bà nó đen li cho mà coi".

R
i t đó, lâu lâu ông li lên rng mang v mt bao b cây dây leo có tên là hà th ô. Sau đó là băm, là cht, là phơi, là sc vàng hth.
 Sau đó là đ mười phân, nu ly ba phân nước. Bà mun phgiúp ông,  ông không cho: " Tôi phi t làm. Thương tôi thì bà chu khó ung, 
cho tóc bà đen li nghe bà". Bà ung. Ung ngon lành dù cái thnướy nó  đng như thuc ký- ninh chng st rét ngày xưa.

Th
ế ri mt hôm ông reo lên: " Tóc bà đen li ri kìa, đen được mt m ri kìa". Tiếng reo ca ông như tiếng reo ca tr nít vy. 
Bà cười, n cười tht đôn hu. Chc ti tri thương, Mt năm sau, mái tóc ca bà đen hn li, mượt mà, ch có điu chng dài ra được như xưa.

M
t hôm, lên giường nm, ông biu bà: "Bà này, hôm nay bà tri tóc bà ra cho tôi gi đu như xưa nghe. Lâu lm ri,
tôi không g
i tóc ca bà mà ng. Ngày xưa, được gi tóc bà, tôi ng ngon lm và toàn mơ thy nhng điu tt lành thôi. 
Thế nghe, bà cho tôi gi tóc bà nghe". Đêm y, chiu ông, bà nm xung, th mái tóc mình ra trên chiếc gi k bên. 
Và ông nm xung, áp má mình vào mái tóc đen mun ca bà. Gic ng du êm đến vi ông. Mt gic ng vĩnh hng.

Ngày th ba không có ông bên cnh, bà thp mt nén nhang lên bàn th ông, lm rm th th:
 - Ông 
ơi, tóc tôi đã bc ri, làm sao đen li được. Thy ông vt v tìm li mái tóc ngày xưa ca tôi, nhng ngày
ông lên r
ng tìm dây hà th ô, tôi lén ông ra tim làm đu. Tôi năn n vi my cô th tìm cho được th thuc nhum tóc không có mùi hóa cht. 
Ông là bác sĩ du ông thế nào được khi tóc tôi có mùi hóa cht ca thuc nhum. Không dám nhum mt ln. Mi ln mt chút thôi, ging như tóc đang đen li nh dây hà th ô ông đem v. Ông ơi, c đi tôi không di ông, mà cui đi tôi đã di ông.

Bà khóc. Ti
ếng khóc tan vào không gian, thm vào nh ang khói.
 Thôi thì ông cũng đ
ược ng yên khi gi đu vào mái tóc mà ông ng là ca ngày xưa.
                                                            Nguyn Ðc Thin



No comments:

Post a Comment