CHÔN VÀO DĨ VÃNG
Nay em đã tìm ra một chân lý
Đã chọn cho mình hướng đi thật riêng
Quên chuyện xưa với bao nỗi ưu phiền
Nay khép lại mối lương duyên không nợ
Dẫu biết rằng lòng em đây không nỡ
Mà đành thôi vì cũng lỡ duyên rồi
Nhớ thật nhiều thì cũng chỉ vậy thôi
Bởi anh đã quên đi lời năm cũ
Em không muốn làm cánh chim ủ rũ
Nên hằng đêm đã tự nhủ lòng mình
Hết đêm dài thì sẽ có bình minh
Nên quyết định chôn mối tình dĩ vãng
Vẫn đôi lúc bóng hình anh lãng vãng
Chợt hư vô chợt khô hạn mây mù
Em biết rằng mình đã thoát âm u
Nên anh nhé tình ngàn thu vĩnh biệt
Em cứ nghĩ tình anh là bất diệt
Nhưng ngờ đâu lại nhận biết thương đau
Và hôm nay tình ấy đã phai màu
Nên em đã bỏ anh vào quá khứ.
Quốc Thái
Ảnh từ bạn thơ Trần Ròn
No comments:
Post a Comment