MƯA SÀI GÒN
Trưa Sài Gòn cơn mưa dông bất chợt
Cho nỗi nhớ vương đầy căn phòng nhỏ
Cho cái lạnh len vào từng con phố
Để cô liêu loang ngập cả đơn phòng
Phố mịt mờ che luôn cả ước mong
Giấc mơ nhỏ về bình yên xa thẳm
Nhưng sực nhớ và biết là khó lắm
Đôi tay gày đâu ôm trọn ước mơ
Mưa vẫn mưa rơi tý tách theo thơ
Như nhịp đập trái tim ta thổn thức
Chút ảo ảnh hoà tan vào hiện thực
Rồi vỡ oà tựa bong bóng mưa thôi
Mưa Sài Gòn mang nỗi nhớ đầy vơi
Mong một người thương yêu mình mãi mãi...
TUỆ TÂM
01.09.2020
CHIỀU SAIGON
(họa bài MƯA SÀI GÒN của ts Tuệ Tâm)
Chiều Saigon em đi mà chợt mát
Bởi có em mang hơi thở ấm nồng
Xua tan đi những cơn gió mưa giông
Cho đôi chân em không vương giọt nước
Saigon đang dang đôi tay phía trước
Ôm vào lòng người con gái dễ thương
Chở che em cho khỏi lấm bụi đường
Sao yêu quá người thương em bé nhỏ
Chiều Saigon vẫn nắng vàng nhung nhớ
Như người xa dõi theo bước chân em
Như đôi tay vuốt suối tóc lụa mềm
Như ôm lấy người em yêu về đến
Saigon chiều mang thương nhớ đầy vơi
Như người xa muốn yêu em mãi mãi...
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment