MẢNH TÌNH THƠ
Mùa thu về gieo bao niềm thương nhớ
Lá vàng rơi xào xạt phía trời xa
Nửa vòng quay trái đất cách quê nhà
Vẫn cảm nhận màu hoa trong tích tắc
Đại dương xanh nối hai bờ xa lắc
Nhịp cầu thơ mang khoảnh khắc lại gần
Từng câu chữ là tâm tình anh đấy
Vẫn trao về phố ấy một mình em
Chiều thu buồn, từng hạt mưa gọi tên
Những dòng thơ gởi lên cho em đó
Từ phương xa chắc là ai đã rõ
Thơ anh đề, xa ngái vẫn gần thôi
Anh, như cây bàng non ngồi nhớ về
Em, bóng cô phòng miền quê yêu dấu
Nụ hồng đầu xinh theo bao ngày ấy
Ta gom về một mảnh ghép tình thơ
Anh muốn hóa thành hạt mưa non dại
Tắm mát hồn em không ngại sớm chiều
Anh thương em chẳng cần tính trước sau
Bởi anh đã đặt.... ở hướng vô cùng
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment