VỆT NẮNG MAI
Vệt nắng ban mai như hờn dỗi điều gì
Lén nhìn qua song cửa mà chẳng nói chi
Như một lữ khách vô tình đi qua chưa bao giờ gặp gỡ
Rồi quên luôn bóng dáng của một người đang ngóng đợi
Hạnh phúc giản đơn có quay về mỗi sớm mơi*
Nơi phương đó người ơi có bao giờ thấu hiểu
Nghe tiếng lòng xôn xao trỗi lên bao nhịp điệu
Cùng những hẹn thề theo năm tháng phôi pha
Có tâm hồn bơ vơ lạnh lẽo giữa cuộc đời
Mang dấu ấn cô đơn kéo dài theo năm tháng
Nhưng mà tấm lòng son không bao giờ nản
Dẫu rêu phong cuộc người có phủ lấp nhiều hơn
Sợi nhớ sợi thương sẽ xua tan những sợi hờn
Để rồi ta ôm vào lòng những khát khao mong nhớ
Mắt môi hường đến ngày kia cần phải
Có một người đến đặt những thương yêu nồng cháy
Mùa đông về làm lạnh cóng bờ môi
Em khao khát mùa xuân đến đâm chồi nẫy lộc
Và tình yêu đến như không hề mời mộc
Hạnh phúc trọn đời bên cạnh người thương.
Quốc Thái
Ảnh người mẫu Hàn
No comments:
Post a Comment