EM TÂY NGUYÊN
Chiều về bóng ngã đường đê
Có em sơn nữ đi về an nhiên
Trong tà áo trắng trinh nguyên
Gợi lên nét đẹp hữu duyên của nàng
Chiều hè nắng ghẹo nhành lan
Có chàng lữ khách miên man nhớ người
Nhớ em miệng mãi nụ cười
Mắt như biết nói cho đời niềm vui
Chiều nay hoa có ngậm ngùi
Thương người con gái mang gùi lên nương
Bước chân thoăn thoắt trên đường
Muôn chim ca hát như dường hiểu em
Chiều nay giọt nắng êm đềm
Em đưa hoa dại kèm thêm nụ cười
Ánh nhìn rực rỡ đôi ngươi
Cho anh xin nhận cả người em thơ
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment