TỰ SƯỚNG
Làng Phây có chuyện vui nầy
Có hai lão bọ bầy hầy văn thơ
Một lão tự sướng tỉnh bơ
Một lão ca ngợi ầu ơ ví dầu
Hai lão tung hứng nông sâu
Đưa lên mạng ảo để cầu hư danh
Hai lão chẳng biết hôi tanh
Tung bao cái chữ để giành tiếng hôi
Văn thơ bỗng hóa thành tồi
Làng Phây bút cũng bị ôi theo mà
Hai lão mụ mị tâm ma
Lão tung lão hứng như là trẻ con
Xướng danh tới tận lối mòn
Thi nhau bốc phéc rồi lòn dưới trôn
No comments:
Post a Comment