Wednesday, March 2, 2022

Truyện THẾ GIỚI NGẦM


 THẾ GIỚI NGẦM

Truyện nhiều tập

Phần 1


Kính thưa quý độc giả,

Câu chuyện dưới đây hoàn toàn là hư cấu, do trí tưởng tượng của tác giả mà ra. Các nhân vật trong truyện cũng không có thật. Tác giả chỉ mong đem lại những giây phút giải trí cho độc giả mà thôi.

Cám ơn quý vị đã đọc


Quốc Thái


THẾ GIỚI NGẦM


Việt Nam ngày nay dưới con mắt của nhiều người là một đất nước phát triển, một vùng đất mầu mỡ, một nơi có thể hái ra tiền. Cũng chính vì thế mà nhiều người Việt từ khắp nơi trên thế giới, nhất là giới trẻ đổ về Việt Nam để làm giàu. Có những người trẻ còn tuyên bố rằng, dãy đất hình chữ S bên kia bờ đại dương cũng không thua gì thung lũng Silicon tại California. Và trong số những người trẻ, thế hệ hai, người Mỹ gốc Việt về Việt Nam làm ăn có Andy Trần, một cậu bé theo gia đình vượt biển sang Mỹ năm 1976 khi vừa tròn 1 tuổi.


Vào năm 1991, lúc vừa xong sinh nhật lần thứ 16, Andy đã có một chuyến về Việt Nam lần đầu tiên cùng bố mẹ và các anh chị em để chịu tang Bà Nội anh. Khi về quê, anh thấy đời sống người dân khốn khổ, đất nước nghèo nàn, lạc hậu, nên khi trở lại Mỹ, cái ý nghĩ làm một cái gì đó cho quê Cha đất Tổ luôn thôi thúc trong lòng chàng. Nhưng mà muốn làm được điều đó thì phải học giỏi, và có thật nhiều tiền. Chính vì vậy, Andy đã dồn hết sức mình để tập trung học hành. Sau khi lấy được mảnh bằng MBA, chàng xin đầu quân vào một công ty có tên tuổi tại tiểu bang Texas hầu học hỏi kinh nghiệm và dành dụm tiền bạc để thực hiện ước mơ. Một ngày đẹp trời, Andy khăn gói lên đường về quê để biến cái mà mình ấp ủ thành sự thật. Sau khi ổn định mọi thứ, chàng thành lập công ty Tran Andy, trước là làm ăn sinh sống, sau là có cơ hội để giúp đỡ những mảnh đời nghèo khó. Công việc làm ăn của anh rất thuận lợi và phát triển như ý muốn. Từ đó, anh đi khắp nơi làm việc thiện, giúp đỡ các trẻ mồ côi, xây dựng trường học, cầu cống, v.v...Và anh cũng đã thành lập hội từ thiện mang tên mình, Andy Foundation. Tên tuổi và tiếng tăm của anh cũng như công ty và hội thiện nguyện vang lừng khắp nơi. Andy Tran được cho là một trong những người trẻ thành công nhất trên dãi đất hình chữ S quê Cha đất Tổ này.


Vào một buổi sáng trời trong xanh, gió mát, đó đây vài chú chim bay lượn, trên những sợi dây điện chằng chịt xa xa lại có những đàn chim bay về đậu đầy trên những hàng dây điện. Chúng như là đang hợp lại để mà họp hành hay gì đó. Cảnh tượng này chàng cũng thường thấy trên đất Mỹ, nhưng hôm nay cảm giác trong lòng chàng nó lâng lâng chi lạ khi nhìn thấy hình ảnh những chú chim tự do bay lượn khắp nơi, Andy một mình một ngựa chở hàng hoá để trao tặng cho trại trẻ mồ côi ở một vùng miền núi cao nguyên Trung phần. Khi đến thành phố Buôn Mê Thuột, anh dừng chân nghĩ trưa và dùng cơm tại một quán cơm ven đường. Bửa ăn vừa xong, đang còn ngồi nhâm nhi ly cà phê, thì có bốn chàng thanh niên cùng đi trên một chiếc SUV ghé vào. Nghe họ xưng hô với nhau, Andy đoán ra được, anh cầm lái là tài xế, anh ngồi trước với tài xế làm về kế toán, anh ngồi sau lưng tài xế là một luật sư, người còn lại, mà cả ba đều gọi bằng anh hai và xưng em ngọt xớt là một giám đốc. Andy ngồi bàn kế bên nghe bốn chàng trai này nói về công việc làm ăn gì đó lạ lắm, như là buôn lậu, và thấy thái độ ba chàng còn lại rất khả nghi nên chàng quyết định nán lại để xem chuyện gì. Sau khi ăn xong, anh chàng kế toán gọi tính tiền trong khi anh giám đốc đi vào nhà vệ sinh. Ngay lập tức tên tài xế rút ra một ống chích từ trong túi quần và chích vào chai nước dành cho anh giám đốc. Andy thấy có điều gì đó không được bình thường bèn kín đáo quan sát. Khi anh giám đốc đi ra, cả bốn lại lên xe và tiếp tục cuộc hành trình. Andy bèn ra xe bám theo. Dĩ nhiên anh phải giữ khoảng cách an toàn để không bị phát hiện mà cắt đuôi hay dính vào phiền phức. Điều này thì Andy rất rành vì anh cũng đã từng là một thám tử tư, một công việc phụ để kiếm thêm thu nhập lúc còn ở bên Mỹ. Cũng vì lẻ đó mà máu trinh thám trong lòng anh nổi lên. 

Xe đi được một quãng đường trường thì rẽ vào một khu rừng có con đường mòn lớn dành cho xe hơi. Andy sợ lộ nên không bám theo liền mà đợi một lúc anh mới cho xe chạy theo. Từ đường lớn vào khoảng non một cây số, Andy đã thấy được chiếc xe của bốn chàng trai ấy bên đường. Trên xe không có ai. Anh bèn tấp xe vào lề ở một khoảng cách an toàn và đi bộ về hướng chiếc xe. Được một lúc anh nghe có tiếng cãi nhau, "dường như là của bốn anh chàng đó", Andy nghĩ vậy và phóng về nơi có tiếng gây lộn. Đứng nép bên một thân cây ở trên cao, anh nghe rõ và thấy tất cả sự việc xảy ra ở phía dưới, như là một cái hố cát, Andy nghĩ, thì ra là bọn chúng thanh toán nhau. Anh nghe tiếng tên tài xế:

-À thì ra là mày giả bộ à. Mày không có trúng thuốc à

-Nhưng không sao, ngày này năm sau sẽ là ngày giổ của mày-tên kế toán tiếp lời.

-Tao đã biết tụi bây đã bỏ thuốc vào trong chai nước do Hoàng, -tay luật sư-, đã ngầm báo cho tao nên tao chỉ giả vờ uống rồi nhả vào cái khăn tay- tiếng của anh giám đốc

-Tại sao tụi bây làm như vậy. Tao sẽ kiện hai thằng bây ra toà- tay luật sư nói.

-À thì ra mày theo nó à. Được, vậy thì hôm nay tao sẽ cho hai đứa bây cùng xuống địa ngục.


Nói xong tên tài xế liền rút súng ra, nhưng gã giám đốc cũng không tệ, đã nhanh tay hơn và "pằng", viên đạn bay ra đâm thẳng vào tim tên tài xế. Tên kế toán còn đang bất ngờ trước hành động của gã giám đốc vì từ trước đến giờ hắn cứ nghĩ tay này là công tử bột, thì một viên đạn nữa không có mắt nhưng ghim thẳng vào trán hắn. Hắn ngã quỵ mà hai mắt còn mở to ngạc nhiên. Có lẻ hắn không ngờ mình lại chết như thế. Gã giám đốc và tay luật sư cùng cười đắc thắng và đi đến hai cái xác không hồn kia với ý định lấy đi hai cây súng. Bất ngờ "pằng pằng", hai tiếng nổ khô khốc vang ra từ đâu không biết làm cả hai kẻ này gục chết. Andy hơi bị điếng hồn vì đã chứng kiến bốn cái chết trong một cuộc thanh toán. Chàng vội vã rút lui và tiếp tục cuộc hành trình tặng quà của mình.

Sau khi tặng quà cho lũ trẻ xong, chàng cáo từ ra về. Trên đường lái xe về lại Saigon, anh luôn suy nghĩ miên mang về sự việc xảy ra mà anh đã chứng kiến. Cái máu thám tử trong anh lại nổi lên nên anh quyết định quay về đó xem xét và tìm hiểu. Đến nơi anh đã thấy hiện trường được căng dây bao bọc và có rất nhiều cảnh sát điều tra nơi đó. Andy đến gặp một điều tra viên và kể lại sự việc. Sau đó anh được dẫn đi gặp người sĩ quan chỉ huy để cho lời khai. Sau khi cung cấp mọi tin tức mà anh biết được từ quán ăn ven đường đến cái kết của bốn chàng trai kia, anh vô cùng ngạc nhiên khi được sự đề nghị trợ lực của viên sĩ quan cảnh sát này.

Từ một người thành công ở xứ Mỹ, đến một doanh nhân thành đạt tại Việt Nam, và chứng kiến một cuộc thanh trừng mà cả bốn đều thiệt mạng, không biết sát thủ và kẻ đứng sau là ai, rồi bỗng nhiên trở thành một thám tử bất đắc dĩ. Qua vài ngày suy nghĩ, anh quyết định nhận lời, anh giao hết toàn bộ công việc cho những người thân tín nhất và bước vào con đường trinh thám đầy chông gai. Trước tiên anh được sắp xếp để trà trộn vào một nhóm nhỏ ở địa phương bằng một pha giải vây tên đầu sỏ khi hắn ta bị cảnh sát chặn xe tuy tìm ma tuý. Dù không tìm được một gram ma tuý nào, nhưng các cảnh sát viên vẫn quyết định còng tay và đưa hắn về đồn cảnh sát để lấy khẩu cung, thì bất ngờ anh xuất hiện với chiếc mô tô phân khối lớn và giải cứu tên đầu sỏ khỏi tay cảnh sát. Những tên đầu sỏ làm chuyện phi pháp rất sợ dính dáng đến cảnh sát nên dù có bị bắt quả tang hay không, hắn ta vẫn ngại. Và cuộc giải cứu của anh đã lấy được lòng tên thủ lĩnh này sau nhiều phép thử gay go. Sở dĩ Andy được chọn là vì người ta đã tìm thấy cái tính nghiệp vụ chuyên nghiệp ở trong con người của anh khi anh cho lời khai. Và họ cũng đã biết rằng Andy đã từng được đào tạo chuyên nghiệp về đặc vụ và có võ thuật cao cường. Đó là những gì anh học được khi còn ở trong giảng đường đại học. Về phần gã sơn tặc, sau bao nhiêu phép thử Andy, hắn rất hài lòng và tìm thấy được sự trung thành tuyệt đối từ anh, nên hắn giới thiệu với đồng đảng và bộ hạ của mình. Trong đám bộ hạ của hắn có La-Lan, là đứa con gái rượu và cũng là cánh tay mặt của gã sơn tặc này. Hắn hùng cứ một vùng rừng núi rộng lớn bao gồm cả đường biên giới giữa ba nước Việt-Miên-Lào.


Quốc Thái


Còn tiếp


THẾ GIỚI NGẦM

Phần 2


tt p.2


Tại Saigon, tên đầu lãnh đang điên tiết vì cái chết của con trai mình. Hắn sai toàn bộ thuộc hạ đi tìm ra chân tướng sự việc. Hắn tên Côn, thứ bảy, nên giới giang hồ gọi hắn là bảy Côn, biệt danh Côn 8 ngón, vì hắn chỉ có 8 ngón tay. Bàn tay phải không ngón út, bàn tay trái không ngón cái. Tuy vậy hắn rất lịch lãm trong những bộ đồ vest đắc tiền cùng chiếc xe BMW. Nhìn bề ngoài không ai có thể đoán ra rằng hắn là một tên lưu manh thứ thiệt, một tay anh chị trong giới xã hội đen, mà cứ ngỡ hắn ta là một người trí thức thượng lưu. Sau một tháng sai bọn đàn em đi tìm hung thủ gây ra cái chết cho con trai của mình không có kết quả, bảy Côn bèn tìm đến lão Phan, là một tay chơi đồ cổ nhưng cũng là một tay giang hồ thứ thiệt có máu mặt hơn cả bảy Côn:

-Anh Phan à, anh có thể giúp tôi tìm ra hung thủ giết con tôi không? Nếu tìm được hắn tôi sẽ phanh thây hắn ra để trả thù cho con trai tôi-bảy Côn nói

-Được thôi, để tôi sai thằng Dũng dẫn đàn em ra ngoài ấy xem sao-lão Phan trả lời

-Cám ơn anh nhiều. Tôi đợi tin vui của anh.

-Được rồi, chú về đi, có tin gì tôi sẽ báo.

-Ok.

Bảy Côn từ biệt ra về. Ngay lập tức lão Phan gọi điện thoại cho Dũng:

-A lô, dạ con nghe nè chú-Dũng trả lời điện thoại.

-Mày dẫn vài đàn em ra ngoài chổ thằng con bảy Côn bị giết xem xét tình hình và liên lạc với thằng La-Giằng, bảo nó hợp tác với mày tìm ra hung thủ và đem về đây cho tao.

-Dạ, con đi ngay ạ.

-Có gì gọi điện thoại cho tao.

-Dạ

Dũng dẫn theo bốn thằng đàn em, leo lên xe bảy chổ thẳng tiến lên Buôn Mê Thuột và ghé đến nhà gã La-Giằng. Sau khi trao đổi sự việc với nhau, La-Giằng dẫn theo Andy và con gái hắn đi đến hiện trường. Hắn lái chiếc Nissan truck loại bốn chổ ngồi dẫn đường, và Dũng cùng đám đàn em theo sau. Lòng vòng một lúc cũng không có kết quả gì. Gã sơn tặc nói:

-Bây giờ tao dẫn mày tới công ty của bà Loan. Bà này là sui gia tương lai với bảy Côn, cũng là dân Saigon lên đây lập nghiệp. Mấy hôm nay bà ấy cũng sai người ráo riết truy tìm hung thủ kể cả nhờ đến nhà chức trách nhưng không có kết quả.

-Ok, vậy ông đưa tôi đến đó đi.


Ngay khi vừa đến công ty Hoàng Loan, cả bọn gặp ngay Đức ở ngoài cổng. Đức nói là hắn biết hung thủ là ai và dẫn cả bọn vào gặp bà Loan.

-Thưa bà chủ tịch, hôm nay tao dẫn thằng Dũng, vừa từ Saigon lên đến đây gặp bà để cùng nhau tìm ra hung thủ bắn chết thằng rể tương lại của bà. Tao đã cho người truy tìm nhưng không có kết quả. Vì chuyện tư lẫn công, tao mong bà chủ tịch giúp đỡ-gã sơn tặc nói.

-Ông cũng biết nói chơi quá. Tôi là một người đàn bà chân yếu tay mềm, lại là một thương gia đàng hoàng thì làm gì mà có thể tìm ra hung thủ chớ, tôi chỉ nhờ nhà chức trách làm chuyện này mà thôi.

-Bà nói chơi hoài. Đàn em của bà vừa nói cho tao biết là nó biết hung thủ là thằng nào.

-Nó nói bậy thôi chớ làm gì mà biết được.

-Bà không muốn hợp tác thì thôi, tao xin cáo từ. Mày ở lại nói chuyện với bả đi, tao về-hắn quay sang nói với Dũng.


Trong khi đó, tại Saigon, Bảy Côn được đàn em mật báo là đã tìm ra hung thủ giết chết con trai mình. Hắn liền tập hợp đàn em lại để lên kế hoạch thanh toán kẻ đã dám ra tay sát hại quý tử độc nhất của hắn. Sau khi giao nhiệm vụ cho từng tên đàn em, cả bọn lên hai chiếc Toyota bảy chổ và thẳng tiến về tỉnh Bình Dương, nơi lão Tú đang hùng cứ. Trên đường đi, bảy Côn đã gọi điện thoại cho lão Tú và nói là đến để bàn công chuyện làm ăn. Lão Tú là một con người nham hiểm và không bao giờ tin bất cứ ai, hắn có lòng đa nghi như Tào Tháo, nên sau khi gác máy với bảy Côn, hắn liền gọi đàn em và bố trí canh chừng ở khắp mọi ngỏ ngách. Hắn cũng không quên cho đàn em mở tất cả các camera mà hắn đã gắn khắp nơi trong nhà ngoài cổng. Một giờ sau đám bảy Côn đến, lão Tú ra lệnh cho đàn em mở cổng. Hai chiếc Toyota chạy thẳng vào trong, cánh cổng sắt đóng chặt, và đám thuộc hạ của lão Tú bao vây đám đàn em của bảy Côn. Bảy Côn vào trong phòng khách gặp lão Tú. Hai tay đại ca tay bắt mặt mừng, ôm nhau thân tình, nhưng thực chất mỗi người mang một ý nghĩ khác nhau. Sau khi ngồi xuống ghế, hai gã đại ca ra dấu cho đàn em rút lui ra ngoài.

-Hôm nay rồng đến nhà tôm. Lão Tú tôi rất hân hạnh được đón tiếp anh bảy.

-Ồ không có chi, chỉ là có một phi vụ làm ăn muốn hợp tác với anh thôi đó mà-bảy Côn trả lời.

-Có vụ gì lớn mà anh bảy cần đến lão già này vậy?

-Thì cũng là những phi vụ buôn lậu và thuốc phiện của bọn mình lâu nay đó mà. Lần này tôi có nhận về một số lượng lớn từ bên kia biên giới nên muốn nhờ anh một tay chia sẻ bớt, chớ mình tôi kham sao nổi.

-Vậy à-lão Tú cười lớn, nhưng lượng hàng thế nào và ăn chia ra sao?

-Anh an tâm đi, tôi lúc nào cũng công bằng và sòng phẳng mà. Có ơn tôi sẽ trả ơn, oán tôi sẽ trả oán, anh cũng đâu có lạ gì thằng bảy Côn này phải không?

-Vậy anh sẽ chia lợi nhuận cho tôi như thế nào?

-Hàng do tôi kiếm về, nên tôi sẽ lấy bảy, còn anh lấy ba.

-Không được-lão Tú cãi lại-anh đến đây nhờ tôi thì chí ít cũng phải chia hai.

-Tôi bảy, anh ba, chịu thì hợp tác, không thì thôi-bảy Côn nói.

-Mày là cái thớ gì mà nói điều kiện với tao. Khi tao lăn lộn trong giang hồ, mày còn ở đâu kia kìa. Nghĩ tình anh em chung một băng với nhau tao mới tiếp mày, chớ mày tưởng mày xứng đáng để tao ngồi đây nói chuyện với mày à-lão Tú nổi cáo và lớn tiếng với bảy Côn.

-Đúng, tôi không là thứ gì cả, tôi chỉ là thằng tép riu-vừa nói bảy Côn vừa rút súng làm hai phát liền vào bụng lão Tú làm hắn trở tay không kịp.

-Mày, mày dám bắn tao-lão Tú ôm bụng chỉ mặt bảy Côn nói.

Bảy Côn không nói gì mà bồi thêm một phát nữa vào giữa trán lão Tú đưa hắn về bên kia thế giới.


Đàn em lão Tú nghe tiếng súng nổ bèn chạy vào liền bị thuộc hạ của bảy Côn hạ sát. Ở bên ngoài một cuộc giáp chiến giữa các tay đàn em hai bên. Bảy Côn đứng trên thềm nhà cứ nhắm từng tên đàn em của lão Tú mà nhả đạn. Lúc này hắn đã được tay cận vệ đưa cho một khẩu súng trường nên say máu mà bắn. Chỉ trong vòng mười lăm phút, tất cả đàn em của lão Tú và người giúp việc đã bị giết sạch. Sau đó chúng phá hết toàn bộ camera an ninh và lên xe rút lui an toàn.


Ngay sau sự viêịc xảy ra, có một kẻ âm thầm mừng rở, đó là Tùng 9 ngón. Tùng 9 ngón là một đại ca trẻ, vừa mới được cái đám đàn anh cất nhắc và cho cai quản một địa bàn rộng lớn ở biên giới Việt Nam-Cambodia tại Tây Ninh. Đã từ lâu hắn muốn lấn sân sang Bình Dương nhưng lại ngại thế lực của lão Tú và cái đám đàn anh ở trên. Chính hắn là kẻ mượn dao giết người, tung tin giả đến Bảy Côn. Và Bảy Côn vì nóng lòng trả thù cho con trai nên đã vô tình lọt bẫy mà giết chết một trong những anh em thân tín của hắn. Chuyện này mãi đến gần sáu tháng sau hắn mới biết được khi nhân được một cú điện thoại từ ngoài Buôn Mê Thuột. Hắn lồng lộn tức tối, nhưng tự trấn an rằng: thà giết lầm còn hơn bỏ sót. Còn cái địa bàn của lão Tú, Bảy Côn chưa dàn xếp được gì thì Tùng 9 ngón đã cho đàn em đến chiếm đoạt rồi. Bảy Côn đành ngậm bù hòn thôi.

*


Còn tiếp


No comments:

Post a Comment