BUỒN MỘT TRANG THƠ
Buồn thay cho một trang thơ
Ngày nào đầy ắp bây giờ vắng teo
Cũng vì cái chuyện mè nheo
Hám danh hám phận mà leo trật đường
Người thật lòng trao yêu thương
Nhưng họ chỉ thích cái phường nịnh thôi
Nên giờ đây đã tiêu rồi
Còn đâu hưng thịnh như hồi đó đây
Thương cho phận lão mê say
Hảo huyền chọn lấy bầy nhầy xướng danh
Danh này nó thật hôi tanh
Bởi người người đã thật lánh xa rồi
Tác giả Bao Thai
No comments:
Post a Comment