BUỒN TRONG KỶ NIỆM
(cảm tác từ bài Chết Lặng của tác giả Hòa Hòa)
Lời thề nguyện ước trăm năm
Sao dời vật đổi người thầm ra đi
Chẳng hề luyến tiếc thứ gì
Một đời con gái chia ly vội vàng
Em đâu ngại cái ngàn vàng
Trao cho anh giữ muôn vàn niềm tin
Thế mà anh nỡ vô tình
Ra đi để lại em mình bơ vơ
Năm qua tháng lại mịt mờ
Nơi hò hẹn cũ vẫn chờ anh đây
Thế nhưng ngày nối tiếp ngày
Bóng anh biền biệt hay say giấc nồng
Cô phòng em vẫn phòng không
Một mình lẻ bóng đợi trông anh về
Quê nhà một nẻo sơn khê
Cửa luôn đóng chặt phòng khuê đợi người
Buồn trong kỷ niệm anh ơi
Ngày trông đêm nhớ anh thời có hay
Mong rằng với tấm lòng này
Anh sẽ tỉnh giấc ngày mai quay về
Ánh trăng đi rồi lại về
Còn anh quên mất lời thề năm xưa
Kỷ niệm một thuở thoi đưa
Em anh hai đứa khi vừa yêu nhau
Bao lời thề thốt ta trao
Mà sao anh nỡ quên mau vậy nè
Hôm nao vuốt mái tóc thề
Anh buông lời hứa phu thê trọn đời
Thăng trầm biến đổi anh ơi
Còn em thì vẫn một nơi đợi chàng
Mai kia mỏi gối địa đàng
Hãy nhớ em vẫn đợi chàng nghe không
Quốc Thái
Ảnh mạng xh
No comments:
Post a Comment