TUYỆT TÁC
Suối tóc mượt mà hờ hững buông
Bờ môi mộng đỏ có đâu buồn
Kìa đôi mắt ngọc bao mơ ước
Đó cái eo thon lắm nhớ thương
Gót ngọc tinh khôi thoăn thoắt bước
Cặp mi cong vút chập chờn vương
Thiên nhiên tuyệt tác trời ban xuống
Đã gặp nhau rồi quên khó luôn
Quốc Thái
Ảnh Tuệ Tâm
(có chữ ký của chủ nhân)
Thân ngà dáng ngọc tóc hờ buông
Ngươi đẹp Tuệ Tâm chẳng nét buồn
Thốt dạ thi nhân ngàn nỗi nhớ
Xao lòng mặc khách vạn niềm thương
Dịu dàng gót ngọc vờn chân bước
Kiều diễm môi son nét vấn vương
Tuyệt tác trời ban còn mãi mãi
Thương hoa quý ngọc vẫn luôn luôn.
(THƯƠNG HOA QUÝ NGỌC)
Trần Đình Bằng
Sáng ngủ dậy nghe nhạc,thấy bài thơ hay chạy theo một hơi quên mất đĩa nhạc nảy giờ hát gì?Chúc anh btvv!Cảm ơn anh đã chia sẻ bài thơ hay!
No comments:
Post a Comment