ANH VẪN BIẾT
Anh vẫn biết mùa Thu không hề cạn
Và lòng em thôi không khỏi nhớ anh
Con phố quen dù sỏi đã gập gành
Anh hạnh phúc khi anh là nỗi nhớ
Anh vẫn biết dòng đời luôn hối hả
Và tình em luôn giành cả cho anh
Muôn thú vui trong khúc hát trong lành
Còn với anh, em cũng là tất cả
Anh ước ao bên em trong hoang dã
Cùng nắm tay giải mã của cuộc đời
Lá rừng già thôi không khỏi reo vui
Vì đã đón bước chân mình dạo gót
Anh mãi mê nghe từng làn hơi thở
Từ đôi tim đang nhung nhớ ngút ngàn
Thu qua rồi đông sẽ lại về sang
Ta vẫn mãi xây thiên đàng tình ái
Quốc Thái
Họa thơ ts TT
PHỐ NÚI CUỐI THU
Ai bảo rằng Thu kia nay đã cạn
Ai bảo rằng em đã hết nhớ anh
Phố núi chiều nay dẫu nắng chòng chành
Gom nỗi nhớ em nghiêng về anh nhá
Em mặc kệ ngoài kia đời hối hả
Gom chân thành em giành cả cho anh
Dù cuộc đời còn nhiều lắm cạnh tranh
Nhưng với em anh vẫn là tất cả
Em luôn mong một lần tình hoang dã
Tay trong tay...heo may...phố...và anh
Thu vừa đủ cho đông về sương lạnh
Phố miên man cho hoa cúc nở vàng
Gió trút lá nghe như ngàn tiếng thở
Phố nghiêng mình dấu nỗi nhớ vào đêm
Xào xạc phố những sải chân bước vội
Khúc nhạc lòng lại dậy sóng từng đêm...
Tuệ Tâm
25.10.2020
No comments:
Post a Comment