Thursday, March 11, 2021

Tuyện Ngụ Ngôn: CON ẾCH

 Truyện ngụ ngôn

 CON ẾCH

Phỏng tác theo bài thơ ẾCH CHẾT TẠI MIỆNG của tác giả Tuệ Tâm


Lời nói đầu: đây chỉ là câu chuyện ngụ ngôn do tác giả tự nghĩ ra mà viết, không hề liên quan đến câu chuyện ngụ ngôn nào, hay nhân vật nào trên thế giới này. Đa tạ.


Vào thời xa xưa ở vùng Thất sơn Bảy núi thuộc tỉnh An Giang ngày nay, có một con ếch bao nhiêu năm trời sống một mình lặng lẽ dưới đáy giếng khô. Hằng ngày nó nhìn lên trời và thấy được bầu trời chỉ to lớn bằng cái miệng giếng nên nó cũng nghĩ rằng thế giới bên ngoài cũng chỉ có chừng ấy thôi.

Cho đến một hôm......

....Chú ếch nghe tiếng động lao xao ở bên trên miệng giếng. Ếch ta cố gắng nghe ngóng và nhìn lên xem bên trên có những thứ gì đang xảy ra. Nhưng tuyệt nhiên ếch ta không thấy gì cả ngoài những tiếng động. Tức mình ếch ta bèn kêu lên:

-Ộp oạp, ộp oạp. Ai ở trên đó vậy?


Ếch ta kêu năm lần bảy lượt thì gã dê nghe thấy. Gã bèn trèo lên miệng giếng và hỏi:

- He he. Ai đấy, ai đấy?

-Ếch đây, ếch đây. Chuyện gì bên trên vậy?

-Ồ, chúng tôi đang hợp lại để mở chuyện làng hài- dê đáp

-Cho tôi chơi chung với- ếch gào to

-Thế thì lên đây.

-Tôi lên không được. Nhờ anh giúp với.

-Vậy chờ tôi chút xíu nha

-Ờ


Gã dê chạy đến nhờ các chú rắn đu mình làm dây cho ếch leo lên. Thế là ếch được ra ngoài nhìn thế giới bao la.


Ếch ta sau khi lên được khỏi giếng mới thấy thế giới này bao la quá. Ếch với sự quân sư của dê đã dần dà học hiểu được mọi thứ mà trước nay ếch chưa được biết. Ếch tôn gã dê làm sư phụ. Sau một thời gian ngắn làm cặp bài trùng với dê, ếch nghĩ mình đã biết hết mọi thứ trên đời, nên bắt đầu coi thường mọi việc chung quanh đến nỗi ai nói gì khuyên gì cho ếch được tốt đẹp, ếch đều bỏ ngoài tai, mà chỉ nhất nhất nghe theo lời của dê mà thôi.


Một ngày nọ, ếch từ biệt lão dê để đi nhìn ngắm thế giới bên ngoài. Ếch đi một mình vài ngày đêm thì đến được một ngôi chùa nhỏ nằm gần Núi Sam. Ếch ta nghe, ngửi, và nhìn thấy những điều lạ bèn lân la đến xem. Sau đó với sự đồng ý của Sư Thầy, ếch ta được ở lại để nghe kinh kệ và tập tành tu học.


Theo Sư Thầy được non tháng. Ếch lại nghĩ:

"Ở ngoài kia còn rất nhiều thứ mình chưa biết. Ở đây lâu nay, nghe kinh kệ và mấy câu hộ niệm, mình cũng đã hiểu hết rồi. Thôi thì xin Sư Thầy mình đi vậy."

Nghĩ là làm. Và Sư Thầy đã đồng ý cho ếch ta rời khỏi chùa sau khi đã căn dặn kỹ lưỡng cách sống, ăn ở ở đời.


Ếch lang thang khắp đó đây, gặp được nhiều bạn mới. Gặp ai ếch cũng huênh hoang, khoác lác giảng về triết lý, đạo pháp, tu tập... mà ếch ta học lóm được trong thời gian non tháng ở chùa. Cái sự ăn nói lưu loát của ếch khiến muôn loài nể phục:

-Anh ếch hay quá

-Anh ếch biết nhiều quá

-Anh ếch đạo đức quá

-Anh ếch tu được quá

.......

Nhưng sự khoác lác của ếch đã không được tồn tại lâu vì những gì ếch nói chỉ là sáo rỗng, và vì ếch không có cái tâm chính chắn nên dần bị muôn loài xa lánh. Còn ếch thì trong tận thâm tâm mình luôn tự cho mình là một nhân tố tài giỏi. Vì tài giỏi nên muôn loài ganh ghét, đố kỵ, thù hằn ếch. Nhưng kỳ thực, chẳng có ai thù ghét ếch cả, mà chỉ vì khuyên ếch không được nên muôn loài quay lưng mà thôi.


Ếch lại một mình lang thang khắp nơi. Đi đến đâu, gặp ai, ếch ta cũng cho là người ta thù ghét mình, rồi nhìn đâu cũng thấy kẻ thù cả.


Một hôm, trên đường phiêu bạt, ếch ta bắt gặp được chị ếch cái cũng ưa giả bộ ngu ngơ, ngây thơ. Chính vì điều đó mà ếch đực này đem lòng say mê đắm đuối. Khi chỉ có một mình, ếch ta chỉ kêu những tiếng kêu ộp oạp khe khẽ, nhưng từ lúc gặp ếch cái, có cùng tần số, cùng loài, thì tiếng kêu của nó, cùng con cái, to lớn hơn, vang đi khắp nơi. Cứ mỗi lần hứng khởi thì hai đứa hợp lại mà kêu vang bất kể giờ giấc, ngày hay đêm. Ngay cả khi chúng đang hành sự cũng kêu to cho cả làng nước biết. 


Và cuộc đời mà..... việc gì đến rồi cũng đến..... trong một lần chúng ộp oạp kêu vang trong bóng tối thì có hai con sói mò đến...... Và "bụp".... đôi uyên ương ếch đã nằm gọn trong bụng hai con sói ấy. Kể từ đó muôn loài không còn nghe tiếng kêu khó chịu của cặp ếch này nữa. Và cũng từ đó nhân gian có câu: "ếch chết tại miệng" là vậy.

Quốc Thái


No comments:

Post a Comment