ĐÔNG VỀ
Đông về nóng lạnh bất thường
Khi trưa như đốt cháy luồn dưới da
Chiều về ngọn gió la đà
Đi xuyên phố chợ chạy qua xóm làng
Có người đã vội choàng khăn
Người trong phòng lại đắp chăn bông mùa
Người thì trong mảnh lụa thưa
Vờn trong giá lạnh tay vừa đan nhau
Đông về cơn gió lao xao
Thương người sớm tối ra vào đơn côi
Bao mùa trở lạnh cũng rồi
Thức khuya dậy sớm bồi hồi trời Đông
Ngày mai em vẫn là Hồng
Yêu thương nương rẫy ruộng Đông giữa hàn
Khó khăn em chẳng phàn nàn
Ngày Đông lại đến vội vàng mùa Đông.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment