MƯA BUỒN
Đêm về viết vội bài thơ
Mưa buồn kết những sợi tơ từ trời
Cô đơn phòng vắng một đời
Tiếng lòng réo gọi tên người nơi xa
Ngày qua ngày lại chỉ ta
Nắng lên sương xuống vào ra chỉ mình
Bốn bề yên vắng lặng thinh
Tương tư hoài một khối tình mùa thứ!
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment