EM NHỚ...NGƯỜI YÊU
Em nhớ người yêu mắt buồn sâu thẳm
Giọt lệ sầu chìm đắm cõi hư vô
Giữa thế gian cuộc sống những xô bồ
Em vẫn nhớ ngày hồ thương mộng mị
Em mãi nhớ người tên gọi tri kỉ
Giữa dương trần thật bình dị kiêu xa
Tình yêu theo những năm tháng đậm đà
Nhưng không kém bao lần cà vết xước
Ngẫm nghĩ cho những gì em có được
Một tình yêu như đi trước thời gian
Ngắm trời mây gởi thương nhớ vô vàn
Bên chén rượu nghe tim chàng rạng rỡ
Nước mắt em lăn tròn trong mắc cỡ
Ngoài xa kia hoa trái nở mầm non
Bụi thời gian đã che lấp lối mòn
Nhưng không khuất được vết son cao cả.
Quốc Thái
(bài họa)
Ảnh FB TT
No comments:
Post a Comment