EM
Ra ngoài từ lúc còn sương
Tay ga em chạy trên đường suối reo
Muôn hoa vẫy gọi bên đèo
Tiếng chim thánh thót bay theo em cùng
Chẳng cần ai bước đi chung
Một mình vui vẻ chẳng chùn đôi chân
Sương mù cảm thấy lâng lâng
Miền quê yên tĩnh bâng khuân tiếng cười
Cuối tuần cảm giác tuyệt vời
Vần thơ réo gọi cùng lời thương yêu
Mình ên dẫu sớm hay chiều
Con tim yên tỉnh bao điều tự nhiên
Cảm rằng đời lắm an yên
Lên nương xuống rẫy vẫn nguyên nụ cười
Trần gian cõi tạm cuộc người
Bồng lai tiên cảnh ấy đời ban cho
Sang sông cảm tạ con đò
Đời em vượt những âu lo muộn phiền
Con đường tự tại an nhiên
Từ bi hỷ xả ưu phiền chẳng mang
Quốc Thái
(bài họa ý)
No comments:
Post a Comment