CUỐI NGÀY
Giọt nắng không còn giữ mộng mơ
Chiều nghe quạnh quẽ dáng ai chờ
Mưa về lối nhỏ nên buồn nhớ
Gió gọi sau vườn cảm ngẫn ngơ
Đỏ rực hồng hoa ru cảnh thẳm
Xanh tươi cọng lá gợi bao ngờ
Bồn chồn đáy dạ khi gần tối
Ánh sáng như dường đã ngó lơ.
Quốc Thái
(bài họa)
No comments:
Post a Comment