HOA VÀNG
Hoa vàng vẫn tỏa ngát hương
Cho ta cảm cõi vô thường vị tha
Trần gian tạm bợ thôi mà
May kia rời khỏi có là gì đâu
Hoa vàng liệu có âu sầu
Đến mùa lại nở cũng đâu hề gì
Cuộc đời dẫu có lâm li
Niềm vui vẫn giữ sầu chi tháng ngày
An nhiên tự tại học ngay
Sân si buông bỏ thiện tai tránh đường
Như hoa vẫn cứ ngát hương
Làm người hãy cứ yêu thương cuộc đời
Mai rời cõi tạm đi chơi
Coi như bỏ hết một đời quanh co
Giận hờn tranh chấp đếm đo
Đến khi nhắm mắt thành tro bụi rồi
Đời người khổ mãi không thôi
Hơn thời ganh ghét kém thời chê bai
Ngày sau xuống tận tuyền đài
Hết ganh thôi ghét hết ai giận hờn
Hoa vàng chẳng biết thiệt hơn
Nở xong rơi rụng có hờn đời chăng
Hay là mùa tới lại hăng
Cho thêm hoa đẹp để rằng đời vui
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment