TUYỆT VỜI
(bài họa y đề)
Đông tàn bỗng gió lạnh lùng rơi
Buổi sáng trời xuân hết rạng ngời
Nắng đã đi tìm nơi ẩn núp
Mây vào trốn ngủ chốn hồng phơi
Tâm hồn lữ khách về muôn nẻo
Trí tuệ thi nhân trải khắp trời
Chợt thấy quê nhà đang vào hạ
Chân tình đất Mẹ tuyệt vời ơi.
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment