ĐẾM...
(bài họa)
Em ngồi đến giọt mưa rơi
Còn anh ngồi đếm lá nơi cây đào
Từng giọt mưa nhỏ thấp cao
Từng chiếc lá rụng bơi vào mưa giông
Cơn mưa hỏi có đau lòng
Sao mang cơn gió bẻ cong tiếng đàn
Ngoài hiên còn nhánh hoa vàng
Một mình trước gió hoang mang mưa dầm
Ngoài kia có những thanh âm
Tiếng cao vút bỗng đổi trầm thế gian
Vần thơ kết đã bao trang
Mà nay vết mực đã loang dưới trời
Nay từng giọt đã rớt rơi
Hữu duyên hữu ý chung lời ... đếm đong
Quốc Thái
No comments:
Post a Comment