NGÀY CHÚNG MÌNH LỠ THƯƠNG NHAU
Ngày chúng mình lỡ thương nhau....
.....rồi phải tính làm sao
Để không bị cào cấu.....
......cho tim không nát nhàu
Quốc Thái
NGÀY CHÚNG MÌNH LỠ THƯƠNG NHAU
.....rồi phải tính làm sao
Để không bị cào cấu.....
......cho tim không nát nhàu
Quốc Thái
Hai người mở tiệc kết vần thơ
Đẩy xuống chồm lên giữa trận cờ
Mã quý tung hoành nơi lộ hở
Xe vàng chống đỡ tại thành trơ
Đường lên đỉnh pháo xoay vòng cỡ
Ngõ xuống phòng hang tượng cỏ bờ
Bởi sĩ tung hàng thu trọn cớ
Anh hùng chẳng bại tướng nào đơ.
Quốc Thái
Sài Gòn đang mưa
Hà thành có lạnh
Em ngồi nơi ấy
Có nhớ đến anh?
Anh nơi xứ lạ
Mỗi mùa đông sang
Thèm nghe hơi ấm
Từ trái tim nàng.
Giờ sắp cuối năm
Cây thông Giáng sinh
Dựng ngoài sân trước
Hạnh phúc gia đình.
Bên em thế nào
Chỗ này tuyết rơi
Anh ngồi máy tính
Gởi em đôi lời....
Quốc Thái
Quay đầu trở lại Tốt vờn thơ
Khiển Mã vòng quanh tạo thế cờ
Lúc dụ Xe về xây kẽ hở
Khi dừng Tượng đến để thành trơ
Đêm sầu khóc Hậu thương hoài cỡ
Sáng tủi hờn Vua giận mãi bờ
Địch thủ quần nhau vì lẽ cớ
Tan hàng khép trận vẫn còn đơ.
Quốc Thái
NGẪM XUÂN
Một chặng đường qua một kiếp người
Thu buồn đông lạnh xuân hạ vui
Những nốt âu sầu nhạc sĩ gảy
Bao phận má hồng vẫn nổi trôi.
Thêm mùa xuân nữa lại đáo lai
Hên xui may rủi tựa chơi bài
Ngẫm nghĩ cuộc đời luôn là vậy
Tiếng nhạc u hoài ai có hay!
Liệu xuân năm cũ khác năm này???
Quốc Thái
Đông gần kề vẫn còn mưa
Nắng về giải ngũ chẳng đưa đón ngày
Bầu trời kéo những cụm mây
Nước lên hội tụ kết đầy tạo mưa
Gió chiều êm dịu đã chưa
Mà cơn mưa lũ như vừa đốn tim
Từng dòng nước lại đi tìm
Khiến cho hoa lá nỗi niềm sầu đau
Trong nhà giọt nước đầy thau
Ngoài vườn cây cảnh hoa màu rớt bông
Nước lên trắng cả ruộng đồng
Coi như mùa vụ hết trồng được rau
Ngồi buồn trông trước nhìn sau
Tháng này sao lại tối mau quá trời
Dẫu cho cực khổ kiếp người
Thì ta vẫn giữ tiếng cười nên thơ.
Quốc Thái
Bao năm em vẫn tuổi hồng
Thế nên nhiều kẻ ghé trồng cây si
Dẫu rằng không có mùa thi
Nhưng người vẫn muốn đón đi chở về
Quốc Thái
Đèn đêm xanh đỏ lung linh
Ánh sáng hữu tình khiến bạn mê say
Hòa theo nhịp điệu nhạc này
Vui vẻ mỗi ngày hạnh phúc tràn dâng
Quốc Thái
Đông về nóng lạnh bất thường
Khi trưa như đốt cháy luồn dưới da
Chiều về ngọn gió la đà
Đi xuyên phố chợ chạy qua xóm làng
Có người đã vội choàng khăn
Người trong phòng lại đắp chăn bông mùa
Người thì trong mảnh lụa thưa
Vờn trong giá lạnh tay vừa đan nhau
Đông về cơn gió lao xao
Thương người sớm tối ra vào đơn côi
Bao mùa trở lạnh cũng rồi
Thức khuya dậy sớm bồi hồi trời Đông
Ngày mai em vẫn là Hồng
Yêu thương nương rẫy ruộng Đông giữa hàn
Khó khăn em chẳng phàn nàn
Ngày Đông lại đến vội vàng mùa Đông.
Quốc Thái
Tiếng dương cầm ở trong đêm
Ngân nga thánh thót ru êm tâm hồn
Mặc đời với những dại khôn
Dương cầm gởi những nụ hôn ngọt ngào
Sóng cuồng gió lộng xôn xao
Dương cầm theo tiếng gởi vào tâm tư
Dù cho lữ khách mệt đừ
Dương cầm ngà ngọc lắc lư sóng tình
Quốc Thái
(cảm tác)
Bên đây dĩ vãng là thương mến
Là những đam mê những khóc cười
Ngày mai hoài niệm cùng nhau giữ
Khi đã xa rồi....nhớ lắm ơi! 😞
Quốc Thái
Thứ Sáu cùng nhau đến chợ nào
Một vòng đi thử để xem sao
Người đi mua sắm người ăn uống
Khi gặp mừng vui nói với chào.
Quốc Thái
Chẳng điều chi mà ta phải lãng quên
Bởi cuộc sống có bao ngày trầm lắng
Những ưu tư hay nỗi niềm thầm lặng
Đã ghi vào bao hồi ức tuổi xuân
Chẳng điều chi mà ta phải lãng quên
Vì tất cả đều là bao kỷ niệm
Như hành trang không việc gì vướng bận
Để sau này mở hồi ức mà xem
Chẳng điều chi mà ta phải lãng quên
Bởi cố quên càng khơi thêm nỗi nhớ
Quen biết nhau đã làm nên duyên nợ
Giữ vào tim cho khỏi phải phai nhòa
Chẳng điều chi mà ta phải lãng quên
Hãy để nó trôi vào miền thương nhớ
Bởi biết đâu đó là duyên và nợ
Thì ta càng không gắng để quên đi...
Anh quên, rồi ngày kia anh chợt nghĩ
Chẳng điều chi mà ta phải lãng quên......
Quốc Thái