QUÊ MÌNH
Quê mình trải rộng những màu xanh
Bảy Núi nhiều năm tạo đã thành
Buổi sớm rừng biên trời khẽ lạnh
Khi chiều phố chợ ngõ vàng hanh
Xuân về khắp chỗ toàn hoa cảnh
Hạ đến từng nơi đủ cỡ nhành
Vững mạnh niềm tin miền hẻo lánh
Cung đường cảm tạ khối hiền danh.
***
Bảy Núi nhiều năm tạo đã thành
Yên bình tĩnh lặng cửa nhà banh
Nhìn Châu Phú gởi lời kiêu hãnh
Ngó Tịnh Biên kêu ngỏ đã dành
Biển rộng sông dài tâm thế mạnh
Dân hiền nghĩa nặng tính là nhanh
Bè tôm rộn rã tha hồ đánh
Hội đủ niềm vui lẫn phúc lành.
***
Khi chiều phố chợ ngõ vàng hanh
Rực rỡ miền sông nước phủ đành
Thị trấn An Hòa đâu vỡ mảnh
Vùng Ba Chúc xã đặng liền ranh
Phường quang cảnh đẹp thi hào khánh
Rặng nhỏ lầu son lữ khách hành
Cỏ rũ vòng cua chừa lối quạnh
Trung hoành đảo lộn mỹ miều tranh.
***
Hạ đến từng nơi đủ cỡ nhành
Thu buồn vũ điệu thổi hồn quanh
Nhà ai tiếng nhạc xưa ngoài sảnh
Quán bạn giàn loa cổ giữa sành
Phải rõ cơm đầy do phước hạnh
Hay rằng gạo tốt bởi chừng canh
Ân tình thể hiện đâu cần tránh
Sửa lúc còn non dũa ngọn ngành.
***
Cung đường cảm tạ khối hiền danh
Cũng xóm và nơi sợi chỉ mành
Vọng cổ dâng trào bao khía cạnh
Câu hò rộn rã mối điều thanh
Đêm rằm ánh nguyệt in màn ảnh
Sáng bữa đò đưa rủ diệu hành
Bởi cuộc mưu cầu xa địa lãnh
Lên đồi xuống nẻo bận lòng anh.
Quốc Thái