COI ĐÁ BANH
Cả bọn cùng nhau xem tuyển nhà
Đối đầu với Costa Rica
Banh ngon bỏ lỡ nghe buồn quá
Tặng bạn không hai tựa gói quà.
Quốc Thái
Photos screenshots from CBS Sports via Asian WCQ YouTube Channel
Cả bọn cùng nhau xem tuyển nhà
Đối đầu với Costa Rica
Banh ngon bỏ lỡ nghe buồn quá
Tặng bạn không hai tựa gói quà.
Quốc Thái
Photos screenshots from CBS Sports via Asian WCQ YouTube Channel
SAIGON QUÊ CŨ
Saigon hòn ngọc Viễn đông
Dù đi viễn xứ trong lòng vẫn thương
Nơi đây phố cũ con đường
Như là hồi ức vấn vương đong đầy
Mấy mươi năm lòng ở đây
Bôn ba xứ lạ đêm ngày đợi trông
Quê hương canh cánh bên lòng
Ngày mai hạnh ngộ pháo bông nổ giòn
Quốc Thái
Ảnh chụp ở tp Winter Garden
DUYÊN PHẬN
Duyên đã đủ thì mình bền vững
Tình chẳng phai dù hứng phong ba
Người đi người ở lại nhà
Tình xa nhưng vẫn đậm đà thiết tha
Đời dâu bể nhưng mà ấm áp
Bởi vì em nguyện đáp tình này
Thời gian nào có đổi thay
Thuyền quyên phận gái chờ ngày lẫn đêm
Mong em vẫn êm đềm cuộc sống
Dẫu đơn côi gác trống khuê phòng
Nhưng mà em vẫn đợi trông
Vì người xa xứ một lòng thủy chung
Em đã hẹn đi cùng đến cuối
Giữ nguyên tình từ buổi gặp nhau
Trải qua mấy bận hoa đào
Em luôn vững ý chớ nào đổi thay
Yêu anh dẫu đêm dài cô quạnh
Gác không tên trở lạnh đêm buồn
Bao lần dòng lệ đổ tuôn
Mấy lần em vẫn cuồng phong yêu chàng
Anh hãy nhớ ngôi làng năm cũ
Có hàng dương liễu rủ bên đường
Nhớ người con gái anh thương
Nhớ làn môi thắm mà hường xinh xinh
Đời ta lắm hương xuân nở rộ
Áo tình kia không ngộ nhận đâu
Duyên xưa nay đã bắt cầu
Chờ anh về đến xây câu thơ tình
Gà sẽ gáy bình minh ló dạng
Anh và em hai mạng cùng chung
Đường xa dẫu có mịt mùng
Nhưng em tin tưởng trùng phùng nay mai.
Quốc Thái
Họa nối tiếp bài Song Thất Lục Bát Tình Yêu của TT
Lời tựa và ảnh TT
Quê tôi xa nửa vòng quả đất
Mà quanh năm tất bật chưa về
Tại vẫn còn bộn bề công chuyện
Nên đành quên mối lương duyên
Người thương người nhớ truân chuyên cuộc đời
Người đi ở muôn nơi mới biết
Quê hương mình biền biệt nhớ thương
Người quê cũ tỏ tường cuộc sống
Buồn xuân nhớ hạ sầu đông
Bao năm xa xứ nhưng lòng vẫn mong
Thương thuở nhỏ chờ trông hát bóng
Lấy tiền ăn bỏ ống để dành
Xe quảng cáo chạy quanh phố chợ
Tuổi nào đầy những mộng mơ
Giờ đây thêm tuổi thẩn thờ nhớ xưa.
Quốc Thái
Tam thất lục bát
(viết theo ý tưởng của PvC Văn Phạm)
BÀI THÁNH CA NĂM NÀO
Thánh ca thuở nào
Lấp lánh vì sao
Em vào xem lễ
Lời kinh dạt dào
Mùa Noel đó
Ngay trong giáo đường
Có em dễ thương
Một mình đi lễ
Bài thánh ca buồn
Vang vọng tiếng chuông
Anh người ngoại đạo
Ngắm em không ngừng
Đêm đông tĩnh lặng
Đôi gót bâng khuâng
Đi về phố nhỏ
Mà trông thật xinh
Em luôn dịu hiền
Như một nàng tiên
Khuôn mặt thánh thiện
Nghĩa tình vô biên.
Quốc Thái
Người mẫu Jang mi
Ảnh chụp từ Shining
XEM CHIẾU BÓNG
Nhớ thuở xa xưa chiếu bóng về
Khung trời nhộn nhịp ở vùng quê
Sân trường tiểu học vang câu hát
Lối xóm hân hoang dựng ghế kề
Quán sá xôn xao tiếng nói cười
Nam thanh nữ tú thật là tươi
Ông già cụ lão vui phơi phới
Trẻ nhỏ tung tăng sướng cả người
Đi xem chiếu bóng tuổi thơ mà
Một cắc không còn tính sao ta
Kiếm lỗ chun vào thoải mái
Hay theo chú bác giả người nhà
Chiếu bóng ngày xưa đã qua rồi
Nay còn kỷ niệm một thời thôi
Bao nhiêu ký ức còn vang mãi
Bạn cũ làng xưa tuổi trẻ hồi.
Quốc Thái
Ảnh mạng xh
Tạo hóa xây thành một núi đôi
Làm khe chính giữa biến hai đồi
Nhô lên dưới nắng trông đẹp quá
Ẩn hiện trong chiều thấy xinh thôi
Mặc khách mê hồn kêu sướng thiệt
Thi nhân động não viết say rồi
Hồn quê một cõi gây lầu mộng
Đảo ngọc ru hời của xứ tôi.
Quốc Thái
Ảnh mạng xh
Lang thang trên mạng xã hội, tôi bắt gặp nhiều bài viết bàn về chức tước địa vị. Mỗi một người đều có cách nhìn và nhận xét khác nhau về vấn đề này. Sau đó tôi bắt gặp một bài viết đã được chụp hình lại và lan truyền trên mạng ký tên Trần Minh Hiền.
Chức quyền có thể luôn là đề tài muôn thuở từ ngàn xưa đến nay. Tùy theo hoàn cảnh, xã hội, công việc mà sự tranh chấp quyền lực ở mức độ nặng nhẹ, công bằng hay bất chính. Có khi người ta dùng cả bom đạn, có khi bằng võ mồm cho những sự tranh chấp ấy.
Theo bài viết của Trần Minh Hiền (TMH) thì anh ta được một người vô cùng quen biết và thân thiết mời vào làm thành viên trong ban chấp hành. Với vị thế nầy, thì người mời anh ta phải là một người có đủ quyền lực, hay nói cách khác là có đủ thẩm quyền để mời bất cứ ai vào ngồi những chiếc ghế trong ban chấp hành, kiểu như một vị Tổng thống bổ nhiệm nhân sự vậy. Cũng theo TMH, thì ngay sau đó có một nhân vật mang tên CH ra ngăn cản, mà từ đầu đến cuối chỉ duy nhất có một nhân vật CH này cản đường anh ta. Nhân vật CH này là ai mà có quyền lực thế (?). Theo quy luật, thì chúng ta luôn tuân thủ nguyên tắc đa số thắng thiểu số. Nếu chỉ có một nhân vật CH ra ngăn cản thì không có lý do gì mà TMH không được chọn. Và người mời TMH, theo tôi nghĩ, có dư thẩm quyền để phủ quyết ý kiến của một nhân vật CH. Là người tỉnh trí thì sẽ nhìn ra ngay vấn đề này một cách dễ dàng thôi. Theo TMH, thì nhân vật CH nầy gọi điện thoại cho tất cả mọi người để nói xấu anh ta. Nếu lời bêu xấu của nhân vật CH là vô nghĩa, thì sẽ không một ai nghe theo. Còn bằng ngược lại thì TMH nên xem xét lại bản thân mình. Anh ta thường kêu ca rằng mọi người luôn muốn hãm hại anh, bỏ tù anh..... Anh có tự cao cho bản thân mình quá không, anh nghĩ anh là ai ở nơi này mà thiên hạ ngày đêm luôn muốn hại anh, bỏ tù anh, muốn anh thất bại, muốn anh không được vui??? Nếu thật sự có như anh nói thì anh nghĩ anh có bình an mỗi ngày hay không vì một khi ai đó đã trở thành con mồi thì không sớm thì muộn sẽ bị sụp bẫy thôi. Còn anh vẫn bình an cho đến ngày hôm nay dù anh đã lặp lại cái điệp khúc ấy hằng mấy năm trời. Trừ phi, tôi nói trừ phi, anh làm một việc gì đó mà anh biết chắc hậu quả nặng nề sẽ đến với anh, nên anh đánh tiếng để lỡ khi có chuyện thì mọi người đều tin rằng những lời anh kêu ca trước đây là thật. Câu chuyện của TMH làm tôi nhớ đến một câu chuyện của nhiều năm trước đây khi hội VBĐNHK bầu bán tân ban chấp hành. Khi đó có hai nhân vật nữ được mọi người đưa ra là Tuyết Nga, và Tố Anh. Tuyết Nga có cả sự đồng thuận của hai vị từng là ân nhân của TMH. Còn con số thành viên ủng hộ Tố Anh thì chiếm nhiều hơn. Tôi còn nhớ, chiều đó có một bữa tiệc ở tại một nhà hàng quen thuộc. Khi mọi người chuẩn bị để đi thì TMH nhận được một cú phone từ ông Vinh Hồ. Câu chuyện của hai người như thế nào thì tôi không nghe rõ, nhưng tôi luôn nghe TMH nói những điều không hay về Tuyết Nga. Thái độ, lời nói của anh ta rất hậm hực, rồi sau đó lên tiếng nói những điều không tốt về hai vị ân nhân của mình khi TMH nghe nói hai vị này ủng hộ Tuyết Nga. Chiều đó trước khi đi, TMH nhờ tôi chở lên chùa để cúng. Vừa ra xe, anh ta liên tục gọi điện thoại hết người này đến người khác yêu cầu bỏ phiếu cho Tố Anh, đừng bỏ phiếu cho Tuyết Nga vì ........ (toàn những lời lẽ nặng nhẹ không hay). Tôi nói trong bụng: có thiệt không vậy trời, anh đang đi chùa đó. Đến chùa, anh cúp phone, vào cúng, sau đó ra xe tiếp tục câu chuyện như trên. Tôi ghé đón thêm một vài người. Và câu chuyện ấy lại được TMH đem ra nói với những người trên xe. Tôi thật sự thở dài ngao ngán, nhưng vẫn giữ im lặng. Đến hôm nay, theo như những gì anh ta viết, thì sẽ có hai giả thuyết: một là nhân vật CH đã làm những việc mà anh đã từng làm; hai là, anh lấy câu chuyện của mình đã từng làm với người khác rồi áp dụng vào câu chuyện của mình. Nếu giả thuyết thứ nhất là đúng, thì.... theo như nhà Phật, đó là quả báo, hay khẩu nghiệp đã đến với TMH như chính TMH và Vinh Hồ thường hay nói. TMH là người học Phật (anh ta nói vậy), đi chùa hằng đêm, từng viết bài dạy dỗ mọi người cách sống, cách tu, và đủ thứ cách.... Thì sự việc xảy ra với anh hôm nay, anh cần nên tịnh tâm và suy nghĩ lại chính bản thân mình hơn là bực tức, sân si.
Trở lại câu chuyện chức quyền, nếu anh là một người đủ năng lực, trí tuệ, đạo đức, tác phong, năng khiếu lãnh đạo, v..v thì khi đã được chọn, không ai có thể truất phế anh ra khỏi cương vị đã được người có thẩm quyền bổ nhiệm. Dù ở bất kỳ vị trí nào trong ban chấp hành thì tác phong đạo đức, kỹ năng, luôn là vấn đề quan trọng hàng đầu của một con người. Còn việc mình được chọn, muốn nhận vị trí ấy hay không là do ở mình, chứ không do cái sự quan hệ thân thiết khiến khó xử.
Trong bài viết, TMH có đề cập đến cái sự sung sướng của anh ta khi anh ta không được nhận vào ban chấp hành, thế thì hà cớ chi mà anh có đến 1001 cái tuyệt vọng, hà cớ chi mà anh phải tức giận hằng mấy tuần liền, hà cớ chi mà anh phải gọi điện thoại, viết bài. Anh hay dạy người ta khẩu nghiệp, quả báo, thì chính anh hôm nay cũng tự mình tạo khẩu nghiệp cho chính mình khi viết hay nói xấu về người khác????? Nhân vật CH nói về anh như thế nào? Đúng hay sai? Nếu đúng thì có nên sửa đổi. Còn sai, sai thì cũng chả sao, vì anh là con nhà Phật mà, từ bi hỷ xả hé. Tôi khuyên anh hãy bình tâm suy nghĩ lại bản thân mình từ quá khứ đến hiện tại hôm nay để có lối sống tốt đẹp hơn. Hãy đi theo con đường mà Má anh đã hướng dẫn cho tâm mình thanh tịnh, để từ đó thấy được cuộc đời có 1001 cái để yêu thương trân quý, 1001 lý do để anh hy vọng chứ không phải chỉ có 1 như anh viết. À quên, nghe nói nhà thơ Vinh Hồ có biệt tài trong việc bầu bán mà. Vì nhờ có Vinh Hồ mới có hội Khánh Hòa - Trang. Nhờ có VH mới có tân hội trưởng KH NT hôm nay. Và cũng nhờ có VH mà một vị cựu chủ tịch mới có thể hoàn thành sứ mệnh của mình. Vậy nên anh hỏi thử xem VH có thể giúp anh phản bác lời của CH để anh được ngồi vào cái ghế ấy không.
Tôi biết khi đọc được bài viết này, anh sẽ gầm gừ lên và chửi bới tôi như anh đã từng làm. Chắc anh còn nhớ bài thơ tôi viết về bọn đạo tặc, tức hacker, mà anh nghĩ là tôi viết về Thông Mỹ Linh của anh, nên anh phản đòn bằng bài viết chửi tôi là "kẻ bán linh hồn cho quỷ dữ" hồi đầu năm 2021 và đăng khắp nơi. Hoặc làm thinh như không biết chuyện gì, nhưng lại méc Má, như anh đã từng làm. Mục đích tôi viết bài này không phải để bêu rếu anh, mà tôi chỉ muốn anh tự ngồi xuống để nhìn lại chính mình hầu có những thay đổi tích cực để những người thân của anh không phải ngày đêm phiền não. Còn chuyện hành xử với tôi như thế nào thì đó là việc của anh, tôi không bận tâm. Đúng ra hai cái tên Vinh Hồ và Trần Minh Hiền đã không còn hiện diện trong tôi từ lâu rồi, hồi cuối năm 2020, khi VH đưa bộ luật nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam để doạ một công dân Mỹ là tôi, và TMH đã doạ đưa tôi ra toà án VN vì để cho mọi người gác thẻ lên Facebook của tôi. Anh cũng đừng cho rằng tôi dạy đời anh rồi phán " trứng mà đòi khôn hơn vịt" thì buồn cười lắm vì tôi lăn lộn ở ngoài đời nhiều hơn anh đó anh à. Sở dĩ hôm nay tôi viết bài này cũng vì ngứa cái miệng, mà không, ngứa cái tay mà thôi. Tôi đang tạo nghiệp đấy hai vị ạ.
Quốc Thái
TB: vì bài viết tôi nhặt được trên mạng xh Fb, nên tôi cũng mượn nơi đây để chia sẻ bài viết của mình.
Đêm về uống thử chén trà
Ai dè con mắt thế là mở to
Đứng lên ngồi xuống bao trò
Vậy mà mắt chẳng ngủ cho tý nào
Đi ra rồi lại đi vào
Suy tư rồi nghĩ trà sao hại mình
Bây giờ đã đến mình minh
Mà chưa chộp mắt thật tình tức ghê
Từ nay bỏ thứ đam mê
Thử trà đêm tối để phê cuộc đời
Vụ này chẳng sướng ai ơi
Suốt đêm mắt mở sáng ngời đèn pha
Quốc Thái
CHÁU TÔI
Cháu tôi mười tám vui tươi
Bỗng ai dập tắt tiếng cười trẻ thơ
Tai họa ập đến nào ngờ
Cháu rời cõi tạm bơ vơ một mình
Nguyện cầu hồn cháu hiển linh
Sớm về Lạc quốc yên bình nhàn du
Không còn cảnh bận lu bù
An vui tiên cảnh ngàn thu mỉm cười
Quốc Thái
Anh Bảo và gia đình chia buồn cùng em gái Quỳnh Như và Tô Gia trang
Ảnh từ gia đình
Trưa nầy hai thằng xem banh
Việt nam đụng với Japan lượt về
Tôi thằng gốc Việt hả hê
Nó thằng gốc Nhật ngồi chê đội nhà
Phút thứ mười chín thăng hoa
Việt nam ghi điểm ấy là một - không
Bạn tôi ngồi trải nỗi lòng
Còn tôi khoái chí tay không vỗ bàn
Hiệp hai Nhật đã ăn bàn
John kia hứng khởi lên màn hát ca
Chút xíu nó lại vỡ òa
Khi Nhật ghi điểm nhưng mà trúng tay
Hai đội bóng hòa hôm nay
Hai thằng gốc Á bắt tay ăn mừng
Mỹ vàng tôi nhảy tưng bừng
Mỹ vàng nó cũng hừng hừng nhảy theo
Trận banh xong một cái vèo
Hai thằng tôi lại mắt nheo vô làm
Giải lao tiếng rưỡi mắc ham
Sau bù nửa tiếng để làm cho xong
Quốc Thái
Ảnh trận vòng loại World Cup 2022 giữa Nhật Bản và Việt Nam
Ảnh chụp qua Channel CBS Sports Golazo
Sáng nay cảnh vật ơ hờ
Nhớ em gái nhỏ khiến thơ sai vần
Hỏi lòng hỏi những phân vân
Em hoa tươi thắm trăm lần ngát hương
Lá vàng ướt đẫm hơi sương
Đường mây kẻ vệt như tương tư rồi
Thạch sùng tắc lưỡi kỳ khôi
Ong đi tìm tổ như hồi thu sang
Gió lay cành trúc ngỡ ngàng
Trước người xinh xắn trông sang quá chừng
Đò chiều sóng gợn lưng tưng
Như gặp người ấy vui mừng xiết bao
Nhớ lại một buổi chiều nào
Tình cờ quen biết bên rào mồng tơi
Bao năm vật đổi sao dời
Tình xưa vẫn thế một đời thương yêu
Quốc Thái
Cánh bướm nghiêng chao một góc vườn
Hoa xuân nở muộn lắm tơ vương
Nơi này cảnh đẹp sang muôn hướng
Chỗ đó hương thơm tỏa khắp phường
Chú cẩu bần thần bên bức tượng
Cô mèo ngớ ngẫn dưới màn sương
Nhà ai nở rộ muôn màu sắc
Tím đớm vàng cam lẫn đỏ hường.
Quốc Thái
Buồn thay nghĩa khí ở trên đời
Có chức đương quyền lắm bạn khơi
Khổ cực không tiền đâu kẻ tới
Giàu sang phú quý triệu anh mời
Tình là bạc bẽo dù chưa xới
Dạ cũng đen thùi dẫu có chơi
Cuộc sống trần gian vì chữ lợi
Ham danh chuộng tước để sinh lời.
Quốc Thái
Tôi chàng trai Long Xuyên tỉnh lẻ
Lên Sài thành để ghé thăm Cô
Đi qua một cái Rùa hồ
Gặp em ở tiệm bán đô hột xoàn
Em trông vẻ hiền ngoan thục nữ
Có đủ đầy câu chữ văn chương
Con người giản dị hiền lương
Mới gặp đến mến như dường biết lâu
Em lẳng lặng gật đầu chào hỏi
Đôi mi cong như nói bao điều
Môi cười ánh mắt đăm chiêu
Em ra dấu hiệu bảo chiều gặp nhau
Sáu giờ đến tôi mau sửa soạn
Quần áo lên thật gọn chạy qua
Em chờ ngay góc ngã ba
Lên xe tôi chở chạy ra Bạch Đằng
Đi dạo phố và ăn sau đó
Đêm hẹn đầu hóng gió vi vu
Thành đô ánh sáng tỏ mù
Đêm Rằm sắp đến Trung thu đang về
Qua mấy buổi vân vê nhành lá
Em và tôi rồi đã hẹn hò
Khi nghe nhạc phẩm Tàn Tro
Tiếng nam ca sĩ hát cho cuộc tình
Hai đứa hẹn trung bình nửa tháng
Cùng gặp nhau vào khoảng trời chiều
Hai vùng phố thị thân yêu
Long Xuyên Sì phố chia đều cho hai
Tình đủ lớn theo dài năm tháng
Tình đắm say muôn vạn lời yêu
Men say tình ái thêm nhiều
Ta trao lời nguyện một chiều se duyên.
Quốc Thái
Ảnh người mẫu Jang min
Ảnh chụp qua YouTube Shining